*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi biết được sự thật, Đoàn Lê
Nguyên bật khóc: “Sao lại là Dương Hạo
Quân hả?”
Trịnh Nhã Uyên giật lấy điện thoại, nói:
“Con gái, ta bị ép tới không còn cách nào
khác! Dương Hạo Quân đã chủ động thay thế
ba conl”
“Sao hai người có thể như thế chứ? Cũng
không nói với con tiếng nào! Mọi người chờ
đó, con lập tức quay vê!”
Đoàn Lê Nguyên lo lắng phát khóc.
Rất nhanh sau đó, Đoàn Lê Nguyên đã
trở về nhà.
“Con gái, là Dương Hạo Quân không cho
chúng ta nói!”
Đoàn Hồng Thái cũng nói: “Con gái, dù
sao nó có mất vài ngón tay cũng không sao,
ba của con thì tuyệt đối không thể không có
ngón tay.
Đoàn Lê Nguyên không biết phải nói gì,
chỉ ngồi khóc nức nở.
“Con gái à, tranh thủ kiếm tiên trả cho
người ta! Dương Hạo Quân cũng có thể
chống chọi được thêm thời gian vài ngày!”
Trịnh Nhã Uyên nói.
Đoàn Lê Nguyên hét lên: “Nhưng mà
ngày nào còn chưa trả tiền, ngày đó anh ấy
sẽ bị chặt đi một ngón tay! Làm sao hai
người có thể nhẫn tâm như vậy chứ?”
“Chẳng phải chuyện này cũng là do hết
cách rồi sao? Cũng không thể nhìn ba con đi
chịu tội đúng không? Nó còn trẻ, có thể
kham nổi mà!”
Trịnh Nhã Uyên an ủi.
Đoàn Lê Nguyên nhìn chằm chằm vào
hai người và hỏi: “Có phải hai người ép anh
ấy đi không?”
“Là nó tự nguyện, chúng ta không hề bắt
ép gì!”
Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/643509/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.