Edit + Beta: Mietta Yuan
Hạ Sóc mang theo A Miêu xuất chinh, vừa đi chính là hơn nửa năm.
Hạ Triệt nhớ đến con bồ câu mập kia của mình, thừa dịp đêm tối gió to trộm từ vương phủ của Hạ Sóc ra, nhanh chóng viết một tờ giấy nhét vào ống trúc trên chân bồ câu.
Hạ Sóc nhận được thư ca của y gửi lúc đang nghị sự cùng mấy tướng lĩnh, một quả cầu thịt màu trắng từ trên trời giáng xuống, “Bộp” một tiếng vang thật lớn, doanh trướng liền nhiều thêm một cái cửa sổ trên trần.
“Vương gia?” Tướng lĩnh hai mặt nhìn nhau.
“Không sao cả.” Hạ Sóc đi tới nhặt lên bồ câu mỏi cánh đang bất động, nương theo ánh sáng trên đỉnh đầu nhìn xuống tờ giấy Hạ Triệt viết.
Đơn giản chỉ có một câu —— Khi nào trở về.
Hạ Sóc cho lui mọi người, ngồi ở bàn sách do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không viết chữ nào, kế đó đứng lên nhốt bồ câu vào lồng sắt. Từ đó trở đi, tin đến chỗ Hạ Sóc nhiều như tuyết rơi vậy, từ “Bổn cung thật là nhớ ngươi” đến “Bổn cung thật cô đơn lạnh lẽo”, Hạ Sóc một phong cũng không đáp lại.
Rốt cục có một ngày, trong thơ chỉ có qua loa vài chữ: “Đừng có về nữa.”
Hạ Sóc nhìn chằm chằm tờ giấy này hồi lâu, khóe miệng chậm rãi cong lên, sau đó rốt cục nhấc bút hồi âm, chỉ bốn chữ: “Thần đệ tuân mệnh.”
Cái này xem như thọc một đao vậy, mấy ngày sau thư Hạ Triệt gửi tới đều vô cùng đáng thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ra-the-thong-gi-nua-/3574066/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.