Edit + Beta: Mietta Yuan 
“Nói, vì sao không trả lời thư của bổn cung?” 
“Bồ câu quá béo tốt, nấu lên ăn rồi.” 
Hạ Triệt tức giận đến suýt chút nữa té từ trên lưng ngựa xuống, Hạ Sóc nhanh tay nhanh mắt kéo ca của y sang ngựa của mình, cúi người rỉ tai hắn nói: “Ca, đừng tức giận.” 
“Bổn cung mới không tức!” Hạ Sóc đỏ vành mắt đạp bụng ngựa, “Bổn cung lười so đo với ngươi.” 
“Ca, ta cũng nhớ ngươi.” Hạ Sóc nhẹ giọng dỗ hắn, “Nhưng cơ sở ngầm ở thành Trường An rất nhiều, chẳng may bồ câu bị người khác bắt được, vậy sẽ không ổn.” 
Lúc này Hạ Triệt mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, chột dạ lôi ống tay áo Hạ Sóc hỏi: “Không bị phát hiện đúng không!?” 
“Dĩ nhiên là không, thư của ca ta nhét vào ngực mang theo mà.” Hạ Sóc nắm lấy tay Hạ Triệt đè lên ngực. 
Hạ Triệt nháy mắt một cái, ngẩng đầu lên hôn cằm Hạ Sóc. 
Hai người bọn họ đi đến chỗ sâu trong trường săn, không có ai đi theo, tự nhiên càng thêm bạo gan, cùng cưỡi một con ngựa chạy hồi lâu, Hạ Sóc bắn hai con thỏ liền dừng lại, Hạ Triệt lại một lòng một dạ tìm lão hổ. 
Tiếng gió thổi rền vang, bóng cây lay động, Hạ Triệt nắm dây cương nín thở ngưng thần, con ngựa dường như cảm nhận được nguy hiểm, lo lắng thở phì phì. Hạ Sóc nhíu mày ôm hông ca của y, mơ hồ liếc mấy cái chỗ tối, thấy thị vệ của mình đều ở đây, thoáng thở dài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ra-the-thong-gi-nua-/3574056/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.