Edit + Beta: Mietta Yuan 
Trăng lên cao, Hạ Triệt xoa thắt lưng bò xuống giường. 
Hạ Sóc ngồi ở bên cạnh bàn nhíu mày đọc một phong thư, ngẩng đầu nhìn ca của y khoác chăn loạng choà loạng choạng đi tới, ngay cả giày cũng không đi. 
“Bổn cung đói bụng.” Hạ Triệt nhoài người đè lên lồng ngực Hạ Sóc, nhìn lướt qua phong thư, “Hôm săn bắn sẽ thả lão hổ vào trường săn ư?” 
“Là chủ ý của Thống lĩnh Cấm vệ quân, nói nếu như Thái tử giết được một con hổ, nhất định sẽ được phụ hoàng khen ngợi.” Hạ Sóc đút bánh hoa quế trên bàn cho ca của y. 
Hạ Triệt khua chân lúng búng nói: “Ta… Ta có thể…” 
“Hồ đồ.” Hạ Sóc lại cho ca của y cầm một miếng bánh hoa quế nữa, Ha Triệt ngại tự cầm phiền phức, bèn tiến lên ngậm ngón tay Hạ Sóc mà ăn, đầu lưỡi tinh tế mềm mại liếm ngón tay Hạ Sóc không sót một mảnh. 
“Ca…” Hạ Sóc nhịn không được, đè gáy ca của y, hôn lên đôi môi ẩm ướt, giữa răng môi tràn đầy mùi thơm hoa quế ngọt ngấy. 
Hạ Triệt có chút khốn đốn, bị hôn đến mơ hồ, hai tay vòng bên hông Hạ Sóc để không ngã xuống, hồi lâu mới nghiêng đầu không muốn hôn nữa, khóe môi vẫn còn vương một sợi chỉ bạc. 
“Ca, không còn sớm nữa rồi.” Hạ Sóc lưu luyến mà ôm hắn xuống, “Ngươi còn không quay lại, sẽ có người đem lòng sinh nghi.” 
Hạ Triệt xoa khóe mắt, mặc y phục lại, lúc mở cửa ra bị gió đêm thổi hắt hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ra-the-thong-gi-nua-/3574052/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.