- Đây rồi cô xem lúc nãy với cô tôi làm thế nào thì bây giờ với ông Hammond tôi cũng làm như thế; cô cũng sẽ nghe thấy đúng những câu tôi đã hỏi cô. 
Mắt Oliver vẫn không rời cái mặt đồng hồ bóng loáng. 
Sau đó vài phút, Luna hỏi chàng: 
- Ông thấy trong người thế nào? 
- Tôi thấy hơi mệt. 
- Mắt ông mỏi đó. Mí mắt cứ rung động hoài kìa! Ông cố chống mắt cũng không được kia đó! 
Chàng bắt đầu chớp mắt rất mau,. Nàng khiến: 
- Ông nhắm mắt vào, mà đã nhắm mắt là không thể mở mắt ra được nữa. 
Mí mắt chàng liền buông xuống. Luna đưa tay khoa mấy điệu làm phép cho đến lúc chàng hoàn toàn chìm vào giấc thôi miên. Nàng bảo Swanhild: 
- Ông anh cô là một con đồng tốt nhất đó. 
Oliver theo các cử chỉ của nàng, mắt chàng lúc ấy đã mở và đờ đẫn như một người ngủ mơ hay như một người lòa. Swanhild nói vào một câu: 
- Tôi cứ tưởng là lầm. Miss Hammond, cô nói chuyện với ông ấy xem. 
Nhưng Swanhild hỏi mấy câu đều không đáp lại: 
Luna cắt nghĩa: 
- Ông ấy chìm trong một giấc thôi miên nặng lắm rồi đó, và hiện hoàn toàn ở trong tay tôi, chịu theo thế lực sai khiến của tôi. 
Nàng mỉm cười thấy vẻ kinh ngạc của Swanhild: 
- Lúc nãy, cô cũng y như thế. 
Đến ngồi đối diện Oliver, nàng bảo: 
- Ông Hammond! Tôi muốn biết những điều ông còn nhớ về lịch sử nước Anh. 
Nàng hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-quy-truyen-kiep/2352933/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.