Mọi người đang dự định đóng vở kịch gì hả? Sao…sao lại có mặt đông vui vậy? Chú Liêm…cháu thấy người nhập vai nhất.
Mộc Nghi cười cười, nhìn Hoắc Chí Liêm nói vui vẻ, câu nói của cô làm mọi người đang dâng trào cảm xúc thì tụt hứng, sao có thể hồn nhiên, vô tư như vậy chớ? Lãnh Hàn nắm tay chặt tay Mộc Nghi thở nhẹ, đôi môi mỉm cười cất giọng, Mộc Nghi vẫn đang trong tư thế hoang mang tự dưng mọi người làm cô lo sợ quá đi mất.
- Anh đã tìm thấy người thân của em rồi, Ông Liêm chính là ba ruột của em.
- Mọi người lại đang đùa gì vậy? Em không vui đâu, đừng đùa nữa, sao có thể như vậy? Không thể nào
Mộc Nghi cười khẩy, nhìn Lãnh Hàn đập mạnh vào người hắn một cái, xong ngẩng mặt nhìn Hoắc Chí Liêm. Mộc Nghi tưởng là trò đùa, nét mặt có đôi chút rụt rè, e ngại, nhưng sâu thẳm đáy lòng cô lại đau buốt, tự nhiên Lãnh Hàn lại nhắc đến gia đình cô còn nói điều hoang đường Ông Liêm là ba cô nữa chứ? Ông Liêm nhẹ nhàng bước lại, biết cô khó tin nên đưa tờ giấy xét nghiệm huyết thống cho cô xem, nhằm khẳng định đó là sự thật.Đôi mắt tròn xoe của Mộc Nghi nhìn Lãnh Hàn, rồi đưa tay lên cầm tờ giấy xem thử. Bỗng dưng hàng mi cong của cô động đậy, dòng xúc cảm dâng trào, Mộc Nghi giơ tờ giấy đến trước mặt Lãnh Hàn mở lời ngập ngừng hỏi: - Chuyện…chuyện này là gì vậy? Sao có thể…
Mộc Nghi nghẹn ngào nói xong ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nuoi-de-thit/2559265/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.