Edit:hoahongdaoktx (wattpad)
Điệu múa kết thúc, ánh đèn đồng loạt sáng lên, tú bà lắc mông bước ra khán đài: "Từ giờ Hồ Nhi công tử nhà chúng ta nửa tháng sẽ tiếp khách một lần."
Lời vừa dứt, phía dưới vang lên một trận hò reo kích động.
Tú bà giơ khăn, ý bảo giữ yên lặng: "Mọi quy định sẽ như cũ, trong một canh giờ, vị khách quan nào ra giá cao nhất, thì có thể cùng Hồ Nhi công tử trải qua một đêm xuân mặn nồng."
"Năm trăm lượng!"
"Bảy trăm lượng!"
"Một ngàn lượng!"
Giá cả ngân lượng ngay từ đầu đã cao đến đáng sợ, thậm chí giá khởi điểm còn bằng số tiền mà những tiểu quan dung mạo bình thường phải cố gắng cả năm mới kiếm được. Chưa nói tới việc Phong Trúc quán chẳng phải thanh lâu, nam nhân yêu thích nam sắc tất nhiên có nhưng chung quy không chiếm số đông, mà phần lớn nữ nhân sợ ảnh hưởng tới thanh danh không dám đến nên càng thưa thớt.
Nhưng mà năm trăm lượng với Hồ Nhi chỉ là cái giá ban đầu thôi.
Hồ Nhi cứ tươi cười đứng trên đài, giống như xem biểu diễn mà nhìn những gã đàn ông trên tầng lầu và dưới đài liên tục nâng giá lên cao hơn vì hắn, tú bà đứng một bên sớm đã cười không khép được miệng.
"Chỉ còn nửa khắc nữa sẽ kết thúc." Tú bà dứt lời, bàn tay với bộ móng tay đỏ chót đặt lên phần áo choàng phía ngoài đai lưng của Hồ Nhi, con mắt lúng liếng, dưới tiếng hít khí của khách nhân phía dưới, giật tung áo choàng ra.
Vải vóc đỏ trong khoảnh khắc rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-em-khong-thich-ta/1504747/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.