Edit:hoahongdaoktx (wattpad)
Thảm cỏ trải dài, chim oanh bay lượn, suối chảy róc rách, mấy đứa trẻ con cầm chong chóng tốp năm tốp ba chạy tới chạy lui, xuyên qua xuyên lại trong đám người, tiếng cười vui vẻ non nớt truyền từ đầu thôn tới cuối thôn, vô cùng náo nhiệt.
Các cụ già đang ngồi tụ tập dưới bóng cây, câu được câu không tán gẫu, mỗi khi bọn trẻ hớn hở chạy qua thì vừa cười vừa vuốt râu, lộ ra vẻ mặt hiền từ hòa ái.
Bỗng nhiên, trên bầu trời kéo tới từng cụm mây đỏ như máu, mây u ám dày đặc chốc lát bao phủ khắp không trung.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, tựa như ác quỷ đòi mạng.
Một đôi tay ấm áp vừa kịp nhét đứa trẻ vào căn hầm nhỏ hẹp, trong nháy mắt cánh cửa gỗ bị đạp vỡ tan tành, mùi máu tanh tưởi hoà lẫn tiếng cười khục khặc vang khắp căn nhà tranh.
Sau đó là âm thanh áo quần bị kéo rách, giọng nữ nhân bất lực phản kháng, rồi tiếng cơ thể nam nhân bị xé toạc thành từng mảnh, máu văng tung toé.
Dòng máu sền sệt theo khe hở thật nhỏ chảy vào mặt, tất cả lọt vào trong tầm mắt đứa trẻ là một mảng đỏ lòm, hình ảnh mẹ nó chết không nhắm mắt, đôi con ngươi trợn trừng.
Tầm mắt đứa trẻ mờ mịt, vẻ mặt thất thố, nó đưa hai cánh tay xiết chặt lấy cơ thể bé nhỏ của mình, bộ áo rách quần manh không ngăn được cái lạnh lẽo xuyên qua độ ấm cơ thể mà đâm vào xương cốt, len lỏi tận đáy lòng.
Cả cái thôn nhỏ, trong một đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-em-khong-thich-ta/1504732/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.