Đêm đó canh chừng lúc Quân Trực đã ngủ, tôi len lén đi xuống dưới phòng tìm Trà. Trà hình như không được khỏe, mặt cô ấy vô cùng xanh xao thiếu sức sống. Thấy tôi, cô ấy hơi ngượng ngùng, giọng khàn khàn không còn dịu dàng như trước nữa.
- Chị Hòa... chị tìm em có chuyện gì vậy?
Tôi hết nhìn lên mặt rồi nhìn xuống tay Trà, những vết bầm do lấy ven máu... tôi chỉ nhìn thôi cũng đủ cảm thấy sợ hãi. Hèn gì mặt cô ấy xanh như vậy, chắc là tiếp nhận điều trị theo phác đồ rồi.
Nhìn cô ấy, tôi dịu giọng nói:
- Tôi có chuyện riêng muốn nói với cô, cô vào trong phòng đi...
- Dạ...
Bước vào trong, nhìn thấy bé Su đang ngủ, tôi liền nhỏ tiếng lại.
- Tôi hỏi cô chuyện này... tôi hy vọng là cô trả lời thật lòng...
Trà ngồi xuống ghế, cô ấy nhìn tôi chằm chằm:
- Chị cứ hỏi trước đi.
Tính tôi không vòng vo nên trực tiếp nói thẳng:
- Có phải cô... cô yêu Quân Trực hay không?
Trà giật mình, cô ta nhìn tôi thật lâu nhưng hình như vẫn chưa muốn trả lời. Thấy cô ta không nói gì, tôi liền nghiêm túc, nói:
- Cô cứ trả lời tôi đi, tôi xuống đây không phải để hỏi tội cô... tôi... tôi sẽ đi.
Lần này thì Trà phản ứng thật sự, cô ta nhanh miệng hỏi:
- Đi? Chị đi đâu?
Tôi cười nhạt:
- Chẳng phải là giống như cô muốn sao, tôi và anh Trực... chia tay nhau.
Trà hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-doi/3290578/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.