Nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra là đã nhìn thấy bé con này ở đâu, tôi cứ đứng nhìn theo con bé, con bé cũng toe toét cái miệng cười lại với tôi. Ôi, yêu quá đi mất!
- Úi!
Cô gái đang bồng bé con đi trước đột nhiên ngã khụy xuống đất, bé con cũng vì thế mà bị ngã theo. Tôi vội vàng chạy đến đỡ mẹ con họ dậy, người mẹ trẻ tuổi trông có chút yếu đuối mỏng manh.
- Cô ơi, cô có sao không? Cần tôi đưa cô vào trong cho bác sĩ kiểm tra không?
Cô gái lúc này đang bận tâm kiểm tra cho bé con, thấy bé con không sao, cô ấy mới quay sang tôi, biểu cảm có chút chật vật:
- Cảm ơn cô, tôi không sao đâu, là bị trượt chân thôi.
Tôi cười rồi sẵn tay nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của bé con một chút, tôi nói:
- Không sao là tốt rồi, bé con này... năm nay bao nhiêu tuổi vậy chị?
Cô gái vừa sắp xếp lại mớ giấy tờ bị rơi xuống đất, cô ấy vừa trả lời tôi:
- Được ba tuổi rồi chị.
Tôi xuýt xoa rồi cưng nựng bé con một chút, bé con coi như cũng thích tôi, cứ nhìn tôi cười tít mắt.
- Đáng yêu quá, ba tuổi mà trông xinh quá đi mất.
Cô gái trước mặt nhìn tôi cười, giọng cô ấy rất ngọt:
- Vì bụ bẫm nên nhìn già hơn các bạn chị ạ, thôi em đi trước, em cảm ơn chị nhé.
Nói rồi, cô gái liền bảo bé con:
- Con tạm biệt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-doi/3290563/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.