Mọi người ai cũng mừng rỡ khi gặp lại Lâm Ý. Thiên Phong bất giác chạy lại ôm Lâm Ý vào lòng. Xảo Xảo và Hạo Thiên nhìn vào rất khó chịu.
- Lâm Ý! Em về rồi! Anh nhớ em nhiều lắm! Cuối cùng em cũng về rồi! - Thiên Phong.
Lâm Ý đẩy Thiên Phong ra khỏi cơ thể mình.
- Anh làm gì vậy? - Lâm Ý.
Rồi cô chạy lại ôm bố của mình.
- Bố! Con nhớ bố nhiều lắm! - Lâm Ý.
Vĩ Hùng cũng bất giác ôm cô, giọng nói của ông có chút thương nhớ, có chút giận hờn.
- Bố cũng nhớ tiểu bảo bối! Ba năm qua con đã đi đâu vậy? Tại sao con đi mà không có một lời thông báo nào hết vậy? - Vĩ Hùng.
Lâm Ý buông bố mình ra rồi mới giải thích.
- Con sang Mỹ để lập nghiệp! - Lâm Ý. - Bố đừng như vậy nữa! Chẳng phải con về rồi sao!
Tiêu Hoa cũng chạy lại ôm Lâm Ý rồi khóc bù lu bù loa.
- Lâm Ý! Mấy năm nay cậu bỏ đi, cậu không cần tớ nữa à? - Tiêu Hoa.
- Ngốc ạ! Chẳng phải tớ đã nói là sang Mỹ lập nghiệp sao? Đừng khóc nữa! - Lâm Ý.
Rồi Lâm Ý đi về phía Hạo Thiên lấy mấy gói quà đưa cho mọi người. Đến phiên của Xảo Xảo và Xảo Tuệ.
- Dì! Con có mau quà cho dì này! - Lâm Ý.
- Cảm...cảm...ơn! - Xảo Tuệ.
Lâm Ý quay sang Xảo Xảo.
- Cô cũng có quà này! - Lâm Ý.
Xảo Xảo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-noi-do-doi-nguoi/2078335/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.