Dù cô giùn giằn cách mấy, nhưng với sức cô thì làm sao bì được sức của 1 đứa con trai đang trong giai đoạn phát triển:
- Bỏ …ra…….CÓ A-
Chữ “ai” của cô chưa kịp phát ra thành lời thì Anh Tuấn đã áp môi của hắn lên môi cô. Hắn hôn thật mạnh, để áp chế hoạt động của miệng cô. Lúc này đây, tay cô ko ngừng cực ngoạy, nhưng càng cử động thì tay hắn càng siết chặc hơn, và càng hôn sâu hơn. Hôn càng sâu thì nụ hôn ấy lại càng mạnh bạo, nó mạnh đến mức là Thảo ko thở được, và nước bọt của cô trào xuống càm “Mk…..ko thở nỗi…nữa……..khó…..kh…..”. Ko phải là thở ko được, mà vì Thảo ko biết cách thở, đơn giản vì cô chưa hôn bao giờ. Nụ hôn càng sâu hơn thì nước bọt của cô chảy ra càng nhiều hơn, vậy mà tên Tuấn vẫn tiếp tục hôn mạnh. Đã đến mức ko chịu nổi nữa, đầu óc cô lúc này bắt đầu mơ màng…..tay cũng thôi ko cựa ngoại, miệng cũng buông xuôi mặt cho tên Tuấn có hôn cỡ nào. Toàn thân cô mềm nhũng và ngã đổ vào người tên Tuấn:
- Đúng là con ngốc! Ngay cả cách hôn cũng ko biết làm sao để thở!
Và cuối cùng Anh Tuấn cũng buông cô nhóc ra, hắn tự mk dọn dồ trực giúp cô rồi để cô ngồi lại góc lớp rồi dững dưng ra về 1 cách bình thản.
____________________________
Đang trong cơn mờ màng, từ đâu đó bên ngoài, cô nhận thức được ai đó đang gọi mk:
- Chị ơi chị!
Thảo nheo mắt và cựa mk
- Chị có sao ko, sao chị lại ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/70510/chuong-9.html