- Về thôi về thôi! - Hửu Bửu vừa nói vừa khoát vai Hàn Du và Thu Thảo đi ra ngoài
- Đợi tôi với!
Như Ý là người dẹp đồ sau nên bị đám bạn bỏ lại, kết quả là cô phải vừa gọi với, vừa chạy theo đám bạn. Mới chạy ra khỏi cửa lớp, thì cả đám đã bỏNhư Ý xuống tới sân trường rồi. Đang vội, nhưng cô lại bị ai đó kéo cặplại:
- Đợi chút!
Như Ý khó chịu quay mặt về sau nhìn Thiên Bảo
- Tôi đang vội!
- Đưa cái này cho Thu Thảo, nói là tôi đền
Thiên Bảo đặt vào tay Như Ý một cái kẹo mút mùi bạc hà rồi cậu bỏ đi, để mặc cho Như Ý còn đang ngu ngơ như con nai tơ:
- Ồ, vậy là cậu còn biết nghĩa của câu xin lỗi là gì à?!
Đứng sựng người đó mấy giây, Như Ý cầm cái kẹo trên tay rồi chạy hớt hãi theo đám bạn đã bỏ mình “đi xa quá”
- Đợi tôi với!
- Nhanh lên nào!
Hữu Bửu miệng thì nói mà chân vẫn bước thao thao, chứ nào có dừng lại đợi Như Ý đâu chứ
Cuối cùng thì bằng sức chạy của mình, Như Ý đã đuổi kịp đám bạn phụ bạc kia, cô chống gối thở dốc nói:
- Cái..cái đám này, bảo đợi..mà cứ te te đi làm như…chẳng nghe thấy tôigọi ấy! Biết tôi thừa cân mà, nên biết mỗi lần tôi chạy…tôi mệt lắmkhông? Chạy kiểu này…có ngày tôi “lên mỡ”, tôi…chết bất tử…lúc đó mấyngười lấy gì để đền cho ba má tôi đây hả?
- Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236442/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.