Khi hiện tại được khép lại thì nó sẽ trở thành quá khứ, khi tươnglai được mở ra thì nó sẽ trở thành hiện tại. Hiện tại là quá khứ, tươnglai là hiện vậy, vậy còn quá khứ là gì? Là gì cũng không rõ, nhưng nóchứa những hồi ức mà người ta muốn quên đi, người ta không muốn nhớ, bởi chỉ cần nghĩ lại, thì họ sẽ lại khóc thêm lần nữa! Không, họ không muốn mình yếu đuối, họ chấp nhận gạt đi nước mắt của quá khứ, để họ sống tốt với hiện tại và hướng đến một tương lai tươi sáng. Vì thế, đừng bắt họphải yếu đuối, cũng đừng bắt họ phải mạnh mẽ để đối mặt với nỗi đau ấy,hãy để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, khi nào nó đến, tự khắc họ sẽbiết mình phải làm gì?
Giờ toán hôm nay chán quá, Thu Thảo ngồingẩn người, tay chống lên cầm, mắt mong lung nhìn ra cửa sổ. Cô nghĩ vềcuộc sống ở hiện tại và cuộc sống trong quá khứ của mình. Thật sự khácnhiều lắm, trong quá khứ, cô – Một con vịt xấu xí trong đàn thiên nga,luôn bị mọi người ghét bỏ, chỉ đơn giản vì cô xấu xí, vì cô không xinhđẹp như các bạn nữ khác .Cũng chính vì lẽ đó mà suốt những năm học cấpII, cô đã không có ai chơi cùng. Biết mình chẳng làm gì nên tội để mọingười ghét bỏ, nhưng cô cũng chẳng cần màng đến bọn họ. Cô tách biệt, cô không hòa nhập với cộng đồng “người sói” đó, tuy một mình, nhưng cô vẫn không hề cảm thấy thiếu buồn, cũng không lúc nào nụ cười luôn thiếuvắng trên môi cô, cô tự tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236438/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.