Tiểu Bảo nhớ ra rồi! Hôm thứ 2 hôm ấy, vào lúc ra chơi, khi cậu đangđứng ngoài phòng Đoàn chờ ông và thầy nói chuyện bên trong. Cậu thấy 1cô gái dáng người hơi gầy, nước da đen nhẽm, tóc ngắn chưa chạm vai, ănmặc xốc xếch, đang bước vội vã tới bảng thông báo của Đoàn trường. Côgái ấy cầm cây viết để ghi chép thứ gì đó, từ bảng thông báo, vào tờgiấy cầm sẵn trên tay mk. Đó là lần đầu tiên Tiểu Bảo nhìn thấy cô nhócThu Thảo, 1 cô gái với ngoại hình ko nổi bật, có thể nói là xấu xí,nhưng trông rất…rất…một thứ gì đó đặc biệt, khiến ánh nhìn của cậu bịthu hút vào cô. Trông bộ dạng hí hoái ghi chép của cô, như đó là 1 thông báo, 1 kế hoạc rất thú vị. Và từ lúc đó, cái tên “Người Lạ” được gắnmác cho Thu Thảo
- Ko…ko….phải là Thu Thảo…đâu! Cậu…ấy….ko có mách chuyện anh sử dụng điện thoại…! – Tiểu Bảo lờ đờ nói
Nhưng Anh Tuấn có vẻ ko tin, hay nói đúng hơn là hoàn toàn ko tin. yện ấy đã rõ như ban ngày rồi, Tiểu Bảo còn bênh cho Thu Thảo sao?- Chắc…chắn là ko phải? – Tiểu Bảo khẳng định lại
- Anh ko tin?
Tại sao Tiểu Bảo lại chắc chắn như vậy? Đó là điều Anh Tuấn muốn hỏi tiếptheo, nhưng ko đợi Anh Tuấn lên tiếng, Tiểu Bảo đã mở lời trước:
- Vì theo như lời anh nói, khi Thu Thảo vừa rời đó chưa đầy 1 phút thìthấy Huy Sơn đã đi ngang ấy, và thấy anh sử dụng điện thoại. Nhưng liệutrong 1 phút ấy, Thảo có đủ thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nhoc-ngoc-nghech-co-biet-toi-thuc-su-rat-thich-em-khong/3236430/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.