Mặt ông ta biến sắc. Nếu ông ta gϊếŧ Lưu Trạch Nguyên thì thứ ông ta đạt đc chỉ như hạt cát còn thứ ông ta mất đi chính là sa mạc. Ván bài này chỉ khi Bạch Ngân Hy chết ông ta mới có thể thắng.
- Bạch Ngân Hy, cô nghĩ cô uy hiếp được ta sao? Chỉ cần cô xuống địa phủ thì ko ai uy hiếp được ta nữa. Cô chỉ có mạng đi ko có mạng về.
Ông ta ngoắc tay thuộc hạ hai bên dâng lên. Nhất Mộc và Thất Lục vây quanh bảo hộ cô.
- Vội gì chứ? tôi có gan đến đây. Ông nghĩ tôi ko chừa đường lui cho mình hay sao? Chỉ cần tôi về muộn hơn 11 giờ thì mớ tài liệu này sẽ đc phát tán. Thế cục sẽ loạn lạc. Con trai ông sẽ lộ thân phận, phe cánh của ông cũng sẽ bị diệt trừ. Đừng làm bậy. Mạng của Bạch Ngân Hy tôi chỉ như cỏ dại nhưng....
- Cô muốn gì?
- Tôi muốn ông thả Lưu Trạch Nguyên và cả Đường Hi ra, bình bình an an mà đưa họ về đến Lưu gia trang, sau đó...quy thuận Lưu gia, thăm bái Gia chủ.
- Cô nằm mơ.
- Mơ hay mộng thì tôi cho ông thời gian từ đây đến 9h sáng ngày mai. Chỉ cần lố 1phút... ông đừng trách tôi. Tôn Khải Hoằng.
Bạch Ngân Hy ko hề cho ông ta bất kỳ cơ hội từ chối, dứt khoát phất tà giá y dời bước rời khỏi, cô về đến Đông viện thay ra một bộ cổ phục chỉnh chu khác ko nói vs ai một lời nào liền đi đến nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-ten-nhau/986331/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.