Sáng sớm hôm nay Bạch Ngân Hy thức dậy trong tình trạng ngực trái ê ẩm. Cô nhăn mặt mở mắt nhìn người đang yên lặng ngủ cạnh cô.
- Lúc ngủ nhìn mặt ôn nhu hơn nhiều
- Phải không?
- Anh thức rồi. Em làm anh thức giấc?
- Hôm nay anh phá lệ ngủ nhiều rồi. Vết thương có đau không?
- Hơi đau một chút
- Đúng là... Không biết tiết chế
- Anh mắng anh ấy đi. A ấy ức hiếp e
- Anh sao dám mắng cậu ta. Bộ dáng này của em anh cũng muốn ức hiếp
- Tiêu Chính Kỳ.
- Ông nội nhờ anh đưa cho em cái này
Tiêu Chính Kỳ vén chăn ngồi dậy lấy ra một cái hộp gỗ đưa cho cô
- Là gì vậy
- Ông nói cho một mình em xem.
- Anh không tò mò?
- Bạch tiểu thư, ở Lưu gia này có một số chuyện ko đc biết thì đừng tò mò
- Hậu quả sẽ đến mức nào?
- Trang viên này có 1 nhà lớn 4 khu biệt viện gồm 18 người nhà họ Lưu, 8 Quản gia và 420 hạ nhân. Em nghĩ xem phức tạp thế nào.
- Tính Bang Dạ Nguyệt rồi?
- Chưa tính bất kỳ người nào bang Dạ Nguyệt.
- Hả????? Mấy người Nhất Mộc đều chưa tính?
- Ừm.
- Vâng em hiểu rồi.
- Nếu muốn về Bạch gia thì gọi người đưa đi. Đừng đi một mình.
- Vâng
Bạch Ngân Hy ăn sáng xong xuôi quay trở lại mở hộp gỗ mà Lưu gia gia đưa cho cô. Trong đó có một lá thư và một hộp gỗ nhỏ hơn. Đọc xong thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-ten-nhau/986294/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.