Lưu Trạch Nguyên để nữa người trên của cô nằm dài xuống giường chân thì chạm đất tạo thành góc 90° trên ga nệm là một mảng ướt nhem rộng lớn. Tiếng rêи ɾỉ nỉ non của cô gái dưới thân hoà vào tiếng bạch bạch bạch của thân thể càng làm anh hưng phấn hơn. Ngày trước anh dùng cả hơi thở để yêu cô bây giờ anh dùng cả thân thể để "yêu" cô. 
- A...hưʍ...sướng không, tiểu Ngân Hy 
     Vừa hỏi anh ta vừa vỗ lên mông căn mẩy của cô chát chát. 
- A...a...a...thật sướng...ưʍ...á...á... 
- Rất ngoan 
     Anh cuối xuống ôm lấy vai cô dậy bên dưới vừa thúc vào vừa di đến cửa sổ lớn. Bây giờ đã là chiều rồi. Anh mở ra một cánh cửa sổ để gió thu lùa vào doạ Bạch Ngân Hy. 
- A...áaa...á....a ko... Ko cần.. ra đó 
- Ra đây kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn. 
- Không... Ko muốn .... A...ưʍ... 
- Em thật khó chiều... 
- A...a.. ưʍ...ra đó sẽ bị người khác...a... Nhìn thấy.... Ko được... Ân 
      Lưu Trạch Nguyên chỉ hù cô. Anh ko bước nữa anh để tay cô chống lên cửa kính phía sau đưa đẩy càng kịch liệt hơn 
- Áaa...chậm...chậm lại... Chậm một chút.... A...ân...ưʍ...ko chịu nổi...Áaaa 
    Lưu Trạch Nguyên luân động chán chê mới bắn một đạo tinh hoa nóng hổi vào trong người cô rồi xoay người cô lại hôn môi nồng nhiệt ôm cô quay lại giường. Vừa đi ra khoá cửa sổ vừa nói cho cô biết hậu quả. 
- Lúc nãy tạo âm thanh quá lớn kinh động đến người khác rồi. 
- Anh...hừ...hưʍ...lưu manh...huhu 
     Bạch Ngân Hy tức giận khóc lên vừa thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-ten-nhau/986283/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.