Phó Chính Đình đi ra ngoài, nhìn thấy ông ngoại anh mặt mày tươi tắn.
- Ông tìm cháu!
- Chính Đình à, sắp tới Trạch Nguyên Trạch Hoàng sẽ về nhận tổ quy tông, con sắp xếp cho anh trai có được không.
- Được ạ.
- Còn nữa, Trach Nguyên đã dọn về thành phố T, sau này con tìm cách đỡ đần công việc cho nó một chút.
Phó Chính Đình cười một tiếng, là anh ta đỡ đần cho anh thì có. Ông anh khéo lo rồi
- Cháu cười cái gì.
- Ông à, lời cháu nói ông sẽ không tin, hay là ông hỏi anh cả đi.
- Trạch Tâm, nó có ý gì vậy?
- Ông nội, ông có nhớ người giúp Trạch Uyên giành được dự án mỏ dầu ở nước F là ai không?
- Nhớ chứ, dự án đó lớn như vậy, Nelson, đúng ko. Ông kêu Trạch Uyên mời cậu ta về nhưng không thành...
Lưu Quân Hiền nghe đến tên con trai thì trợn tròn mắt lên nhìn
- Trái đất quá tròn, Trạch Nguyên chính là Nelson. Nếu nói về đỡ đần là Trạch Nguyên đỡ đần cho chúng cháu thì đúng hơn.
- Thật sao. Thằng bé đó xuất sắc như vậy.
- Ông nội, anh của cháu là thủ khoa đại học, năm anh 26 tuổi đã là Tiến sĩ rồi_ Lưu Trạch Hoàng tự hào mà kể về anh trai
- Tốt, thật tốt.
Mọi người trong nhà nhắc đến Lưu Trạch Nguyên mà vui vẻ đến hoa cũng muốn nở vào mùa đông. Nhưng Diệp Hạnh Dung chỉ thấy lo lắng: "Trạch Nguyên, liệu rằng khi quay về ngôi nhà đó con có được hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-ten-nhau/986263/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.