Bạch Ngân Hy nghe đến câu "nó là em trai anh" lòng cô liền nhẹ nhỏm lại. Cô không sợ anh ta làm gì cô, cô chỉ sợ do cô mà Tiêu Chính Kỳ sẽ gặp chuyện.
- Ngân nhi, không sao, lại đây ngồi với anh
Chính Kỳ dắt tay cô đến sô pha ngồi xuống, ân cần rót nước cho cô, giúp cô bình tĩnh lại.
- Tôi làm cô sợ rồi?
- ........
- Ngân nhi, không sao, nó không làm gì em đâu. Có anh ở đây, cho thêm 1 lá gan nó cũng ko dám.
- ........
- Thất ca, cô ấy không phải sợ em làm gì cô ấy. Là sợ em làm gì anh.
- ???
- Em chỉ muốn biết mối quan hệ của cô ấy và anh. Dù thế nào cô ấy cũng ko hé nữa lời nên em định lấy đt của cô ấy gọi cho anh. Kết quả là như lúc a bước vào. E chưa làm gì cả.
- Muốn biết? Sao không hỏi anh?
- Không tiện.
Phó Chính Đình biết nếu cô thật sự sợ anh thì sau nụ hôn đó theo tính cách của cô a đã bị đá cho mấy cái không thì là bỏ chạy theo quán tính. Nhưng cô thà đối đầu để bảo vệ thông tin về anh trai a, đúng là hết nói nổi.
- Ngân nhi, em làm sao vậy, chẳng phải lúc trước đã trị hết bệnh rồi sao? Bây giờ sắc mặt e trắng bệch.
Phó Chính Đình thấy cô chỉ im lặng nên anh chủ động kể chuyện hôm đó cô cứu anh cho anh trai nghe tìm được nguyên do sẽ dễ giải quyết tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-ten-nhau/986261/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.