trong lớp, nó không thể nào học được
“chắc chắn là tên đó có học võ, mà lúc mình đánh cậu ta sao không đánh lại!!!!!!!!!!!!!!!! đầu tôi”
nó ngồi vò đầu, bứt tóc khiến cô bạn ngồi bên cạnh để ý:
-học đi, cô đến kìa
Thanh Đào nhìn nó rồi nói
-á đâu đâu..........
-bốp
một quyển sách từ đâu rơi xuống, à không có đứa ném, nó nhìn tổng quát hết phòng học thì chẳng thấy ai khả nghi,
-HA HA HA HA HA HA HA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
nó trợn tròn mắt khi thấy Thanh Đào đang cười
-đồ hâm, sao không nhìn tôi, nín cười từ nãy đến giờ
miệng nó há toang ra như bị mất coai hàm:
-vậy là vậy là bà là ngời ném quyển sách vào mặt tui à?
-trời trời, thấy tui cười vậy thì còn ai vào đây nữa HA HA HA HA HA! giả ngố hả HA HA HA
nó khoảng ngờ một người cao quý đến như vậy lại có tính cách như thế. không nói gì ngồi xuống ghế:
-sao hay nghĩ về anh tui nhiều quá hóa rồ rồi chứ gì?
Thanh Đào nhìn nó như thể nó là một con cáo già:
-nghĩ sao thế nàng, tui không dễ đổ đâu nhé!.
đang nói chuyện thì cô vật lý vào
-CHÚNG EM CHÀO CÔ!!!!!!!!!!!!
bà cô này trọng nữ khinh nam, giả dụ nhé: con gái nói chuyện thì nhắc thui nhưng khi con trai nói chuyện thì.... chạy ba vòng sân, chép ghi nhớ tất cả các bài đã học hai chục lần (hố hố, cái tội ngu nè),
vì vậy khi nào đến tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-du-con/2364216/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.