''sao cửa không khóa''nó suy nghĩ-Thư à, cậu đi đằng sau mình nhé, hình như có ai đó đang ở trong nhà mình.
rồi nó cầm cái gậy bóng chày dựng ở góc nhà, rồi đi lên lầu. khuôn mặt toát lên sự lo lắng. nó thấy phòng ngủ nó phát sáng.
nói đứng im và nói thì thầm với Thư:
-Thư à đứng im ở đây nhé.
Thư gật đầu rồi đứng im một cỗ.
nó bước vào phòng giơ gậy lên đánh một bàn tay thon thả đang cầm chắc cái đầu gậy.
nó ngỡ ngàng khi thấy Trúc Loan, đang đứng ngắm cửa sổ.
-không biết đứa nào thiếu lễ độ với mình đến vậy.
Trúc Loan quoay người lại, thì ra là nó:
-Thanh........... Thanh Đình
nó mếu máo khóc gào lên,
-vậy bên cạch kia là ai?
tự nhiên chàng trai đó phì cuời
-em gái bé bỏng của anh, mới một tháng thôi mà đã quên anh rồi sao.
Thư nghe thấy tiếng khóc nức nở của nó nên chạy vào.
-Thanh Đình à c.....................
-ai kia?
Trúc Loan nhìn Thư, còn Hàn Tự thì đang lau nứa mắt cho nó nên có lẽ không biết gì.
Thanh Đình cười:
-đó là Thư, bạn học chung lớp với tui.
Trúc Loan lại gần Thư lấy tay để lên cằm Thư,
-oh, da đẹp nhỉ, mũi cao nhỉ.
sau đó Trúc Loan ghé dầu vao tao Thư:
-hãy gỡ ngay lớp mặt nạ mà cô đang đeo ra và cho Thanh Đình biết sự thật cô là ai. và đừng để đồ mít ướt kia phải giận
Thư định chạy đi thì bị Trúc Loan bắt lại:
-Thanh Đình à, bạn gái này có chuyện gì đó muốn nói với bà nè.
Trúc Loan kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-du-con/104668/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.