Mới đó mà đã 2 ngày trôi qua, nó chuẩn bị hành lí, đồ đạc để chuẩn bị lên sân bay. Trúc Loan bước vào phòng:-Chuẩn bị xong chưa, anh của cậu đang đợi ở dưới đó.
khuôn mặt buồn rầu của nó khiến Trúc Loan rơi nước mắt:
-sao phải khóc tui chỉ lên thành phô rồi năm sau tui sẽ về thăm cậu mà.
nó cố cười nhưng vẫn không thể dấu được cảm xúc thật của mình;
-thôi đi xuống nhà đi.
rồi nó và Trúc Loan xuống nhà.
-mình đã chuẩn bị ngôi nhà trên thành phố cho cậu rồi nên không cần ở kí túc xá đâu.
-------------------SÂN BAY---------------------------
anh nó bảo:
-ở trên đấy em phải cẩn thận, mỗi tháng anh sẽ gửi tiền vào cho em nên không cần đi làm đâu.
nó lên máy bay và máy bay bắt đầu lăn bánh rồi cất cánh bay:
bịch, ai đó đang ngồi cạch nó, nó mở đồ bịt mắt ra nhìn,ÔI!!!!!!!!!!!!!. một người con trai đang ngồi nghe mp3, nó ngơ ngác nhìn. nó nghĩ “ mình chưa thấy thằng nào đẹp trai đến như vậy”nó đỏ mặt. bỗng giọng nói cất lên:
-mẹ!!, con không muốn đi mà mẹ cứ bắt con đi hoài vậy!!
nó giật mình nhìn, à thì ra cậu ta đang gọi cho mẹ. anh ta cúp máy rồi nhìn sang nó:
-xin lỗi, bạn có thể lấy hộ mình chai nước được không?
tôi đưa cậu ta chai nước khoáng
-cảm ơn cậu nhé.
cậu ta cười một cái thật tươi, tôi đỏ ửng mặt rồi nói:
-không....không..có.. gì
-cậu tên gì?
cậu ta gỡ tai nghe rồi hỏi:
-cậu hỏi tôi??
nó ngơ ngác
-uk
-tôi tên là Thanh Đình
nó dường như đã hết đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-du-con/104663/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.