Trong lúc cô ấy đang nói truyện thì Thiên Phong đang nghĩ '' cô ấy là người như vậy sao?, cô ấy không hiền sao?, cô ấy không thích mình sao?(mơ mộng ^.^)''-ê, tôi đang hỏi cậu là ai, cậu có hiểu tôi nói gì không vậy?
cậu ta giờ mới ngửng mặt lên chắc trong lúc đang xuy nghĩ vu vơ thì Trúc Loan đã gọi điện thoại xong và hỏi những câu hỏi như đang tra cứu tội phạm , khuôn mặt của cô ấy nhìn cậu ta như một vật cản trở
-cậu..cậu đang bực sao??
-đúng vậy, cậu làm tốn tổng cộng 7 phút 38 giây của tôi đó đó cậu có biết không?, cậu mau nói nhanh lên!!!!
Trúc Loan khá bực mình, còn tôi thì cứ đứng đó vừa ăn bánh quy vừa đọc sách tâm lý học tội phạm. Cả người cậu ta toát đầy mồ hôi hột mà vẫn chân chân chưa phát ra một chữ nào.
-Thanh Đình à chúng ta về lớp thôi, không nên lãng phí thời gian cho những tên như thế này.
-được rồi cậu về đi, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa.
câu ta bước đi trong đau khổ , bỗng cậu ta gục xuống gào lên như một thằng điên. Trúc Loan hỏi tôi:
- cậu ta có bị điên không vậy Thanh Đình, tui không hiểu cậu làm sao mà cậu có thể làm quen được với thằng điên này.
-đang đau khổ vì tình. tôi lỡ mở miệng ra.
-gì?????
-không, không có gì đâu tui nói dỡn ý mà hihihi. tôi cố che dấu những lời nói vừa nãy
-tui chưa thấy cậu dỡn kiểu đó cả và cũng đừng giỡn nữa tui không thích vậy đâu.
-ukm
RÀO,Rào,rào
-hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nho-du-con/104658/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.