Lúc Tần Chính Dương về đến nhà thấy Tôn Tường ngồi ở sopha nghịch điện thoại.
Đã gần 10 giờ đêm, Tôn Tường lại không bật đèn, toàn bộ phòng khách đều tối đen, chỉ có ánh sáng chiếu ra từ màn hình điện thoại chiếu lên mặt Tôn Tường.
Tần Chính Dương cau mày, thuận tay bật đèn: "Quả nhiên nên kêu Phương Chính lại đây."
Tôn Tường xoa hai mắt, híp mắt nhìn về Tần Chính Dương: "Em gái cậu, còn biết trở về sao!" Nói xong liền cảm thấy thật giống như tiểu tức phụ đang trách cứ chồng mình, Tôn Tường không được tự nhiên đứng lên, mang dép đi vào phòng tắm.
Tần Chính Dương rõ ràng được Tôn Tường tức giận, không phải là ăn dấm chua đi? Tuy rằng kinh nghiệm hai mươi mấy năm nay cho thấy không có khả năng Tôn Tường thông suốt được, bất quá đôi khi Tần Chính Dương vẫn là rất thích lừa mình dối người một phen.
Đem cặp ném lên sopha, cả người ngồi xuống, vừa vặn ngồi lên điện thoại của Tôn Tường.
Tần Chính Dương cầm điện thoại của Tôn Tường lên, rõ ràng một chút ý tứ bỏ xuống cũng không có. Dù sao Tôn Tường tắm cũng không thể ra ngay, Tần Chính Dương quang minh chính đại mở ra xem. Điện thoại Tôn Tường còn dừng lại ở trang tiểu thuyết, Tần Chính Dương xem đại khái, có chút giật mình. Y không nghĩ tới Tôn Tường có một ngày sẽ xem loại tiểu thuyết này. Tiện tay mở xem lược sử, bình thường đều thấy trò chơi nhưng ngược lại là không có, liền thấy câu hỏi ở "Một trăm độ".
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-nguoi-ta-dang-ghet-nhat/2382725/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.