Tôn Tường đánh xong chữ cuối cùng, vừa ngáp vừa đưa mắt nhìn giờ, còn chưa đến giờ tan tầm.
Việc đều đã làm xong, Tôn Tường cũng không muốn tiếp tục ngồi trước máy tính, dời tầm mắt bắt đầu dọn dẹp lại bàn, chuẩn bị thời gian vừa đến là rời đi. Cầm lịch để bàn, tính toán để lại đúng vị trí, thuận tiện nhìn ngày, là ngày một tháng chín.
Vừa đúng lúc trường học khai giảng, Tôn Tường khó tránh khỏi thất thần hoài niệm ngày xưa đến trường. Tính xem, cũng đã tốt nghiệp được bốn năm. Bốn năm qua, Tôn Tường trưởng thành không ít. Ít nhất sẽ không giống như trước kia, chuyện gì cũng cùng Tần Chính Dương tranh đấu.
Bọn họ vào công ty là bởi vì công ty nước ngoài, đối với tuổi tác cũng không quá coi trọng, quan trọng là coi trọng năng lực. Tần Chính Dương cùng Tôn Tường tại công ty cọ sát ba năm, khiến cho cấp trên thực vừa lòng. Vừa lúc triển khai tiểu hạng mục, cần người thành lập công ty con, khiến cho Tần Chính Dương cùng Tôn Tường chọn lựa. Công ty con tất cả đều là người trẻ tuổi, tuy rằng nhân số còn chưa đủ một trăm, nhưng là sáng kiến cùng sức sống cũng không thể xem nhẹ. Ý tứ cấp trên là nhìn xem người trẻ tuổi có thể làm tới trình độ nào, cho dù thất bại, tin tưởng rằng đối với bọn họ mà nói cũng có thể vượt qua. Công ty tuy rằng không phải tổ chức từ thiện, nhưng là vì công ty bồi dưỡng người nối nghiệp quyết định không thay đổi.
Cũng may đã qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-nguoi-ta-dang-ghet-nhat/2382717/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.