Trần Lạc Thần bối rối gãi đầu.
Anh thực sự muốn tránh bọn người Mã Tiểu Vũ.
Đặc biệt là Triệu Thư Kỳ, cô ta ghét mình như vậy, bản thân anh cũng lười đi bắt chuyện với một người lạnh lùng như cô ta.
“Là Hứa Trị Đình đề nghị bọn tôi đến Đế Hoàng ở phố thương nghiệp này chơi, lần này nếu như cậu còn chạy nữa, chúng ta sẽ không còn là bạn bè nữa đó!”
Mã Tiểu Vũ nói.
Cô ta là loại nữ sinh phóng khoáng cởi mở, tâm tư của cô ta không suy nghĩ được sâu sắc như vậy.
Căn bản là không nghĩ đến, hoàn cảnh lúng túng của Trần Lạc Thần căn bản là không phải cùng một thế giới với bọn họ.
Đương nhiên, đây là nói trước đây.
Mã Tiểu Vũ thấy Trần Lạc Thần không nói chuyện thì vội nói: “Đi thôi, cùng đi chơi đi, tôi biết cậu sợ Hứa Trị Đình nói cậu, cậu yên tâm đi, nếu như cậu ta dám nhắm đến cậu, tôi sẽ cho cậu ta ăn tát!”
Trần Lạc Thần cười cười.
Nếu như còn từ chối nữa, Mã Tiểu Vũ chắc sẽ thật sự giận mất.
Bỏ đi, vậy thì cùng chơi vậy.
Mã Tiểu Vũ kéo Trần Lạc Thần đến cửa KTV Đế Hoàng.
Trần Lạc Thần nhìn, đây là một trong những sản nghiệp dưới tên của mình, trước đây Trần Lạc Thần không dám nói, nhưng bây giờ anh cũng có thể mời khách rồi.
“Yo! Cậu Trần cũng đến phố thương nghiệp Kim Lăng sao? Có quen thuộc đường xá không, có biết chỗ nào chơi vui không? Để tao giới thiệu cho mày a!”
Vừa mới đi tới chào hỏi với bọn người trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/226374/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.