Khi Khương An Nhiên thấy mọi chuyện không tốt, Lâm Phi quá lo lắng. 
Có chút bất lực nhìn Trần Hạo: 
“Đủ rồi Trần Hạo, ngươi thần thái như vậy đã đủ chưa, chẳng lẽ ngươi không biết thực lực của Lâm gia sao? Ta biết ngươi hiện tại có chút tiền, nhưng thế giới rất rộng lớn, ngươi đã từng thấy chưa, mạnh hơn thế lực của ngươi rất nhiều, hôm nay ngươi đã xúc phạm Lâm Thiếu, ngươi tưởng gặp quả lành để ăn sao? “ 
Khương An Nhiên lắc đầu nói. 
“tốt, thừa dịp ta còn chưa thay đổi ý, đem Lâm Thiếu này cùng bằng hữu các ngươi, nhanh chóng rời đi, Nam Việt quốc bây giờ là nơi chốn thị phi, các ngươi ít lưu lại chốn này đi!” 
Trần Lạc Thần không thèm tranh luận với họ. 
Anh quay lưng bỏ đi. 
“Trần Hạo, ngươi cho rằng ngươi là ai? hiện tại Ngươi biết ta thân phận như thế nào chưa? Người biết ta tiếp xúc là với ai không?” 
Và như vậy bị Trần Lạc Thần khinh thường, Khương An Nhiên cũng vô cùng phẫn nộ. 
Và lập tức đà bung nổ cái tôi quá lớn. 
Đột nhiên, có người chạy bộ tới. 
“Tiếu lão gia, ngoài cửa có mấy vị khách quý cao cấp đến, nhất định muốn gặp ngài, còn chuẩn bị đại lễ!” 
Một người hầu nhỏ cung kính nói với Tiếu Thương Sinh. 
“Khách quý là ai?” 
Tiếu Thương Sinh nhíu mày hỏi. 
“Đều là những người vương thân Trung Đông hoàng gia, còn có Nam Á vài người nữa!” 
Gã sai vặt nói. 
“Cái gì?” 
Ở bên cạnh, Khương An Nhiên và Lâm Phi đều sững sờ khi nghe tên trong danh sách. 
Đặc biệt là Khương An 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1064228/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.