Chương trước
Chương sau
Đặc biệt là các cô đào này, vào lúc này, bọn họ đang nhìn về phía Đoạn Thiếu trên hàng ghế đầu, nhoi nhoi như mấy con troi say mê như điếu đổ.
“A! Đoạn Thiếu của chúng ta thật đẹp trai, một lần anh ta vung tay chính là 80 triệu đấy. nhất định phải chụp ảnh chung với vị thiếu gia soái ca này!”
“Đúng vậy, Đoạn Thiếu gia thật không hổ danh là ngoại trừ Vạn Gia, Ký Châu ra thì là người thứ hai, tiêu tiền không cần đong đếm! Ước chừng không ai dám lên giá với Đoạn Thiếu, đúng không?”
Nhiều phụ nữ bắt đầu nói một cách hào hứng.
Giống như đuổi theo vì sao, trong mắt tràn đầy thần tượng của chính mình, đối với người khác, bọn họ giống như con điên.
“Các ngươi cút đi chỗ khác?”
Còn Thẩm Phiêu Phiêu nhìn thấy bọn họ xúc phạm sư phụ, đương nhiên hết giận.
“không đi đấy, các ngươi làm sao nào?”
Một vài người hâm mộ giận dữ nói với vẻ căm ghét.
“Thật sự còn tưởng rằng mình giàu có. còn giả bộ như thế nào, không có tiền mà củng đòi tranh đoạt với Đoạn Thiếu chúng ta?”
Một số người hâm mộ nói một cách khinh thường.
“các người!”
Thẩm Phiêu gần như phát điên.
“Quên đi, để cho bọn họ nói cái gì đó nói? Thẩm Lão, giúp ta hô đi!”
Trần Lạc Thần, nhìn tất cả mọi người không có ai nâng giá..
Nên nhìn Thẩm Thiên Cương nói.
“Trần đại sư, thêm bao nhiêu?”
Thẩm Thiên Cương hỏi.
Trần Lạc Thần giơ tay ra hiệu bổ sung thêm một số.
Thẩm Thiên Cương cau mày: “Thưa ngài, thêm 1 triệu củng không có gì thay đổi khác biệt cả!”
“Hahaha, còn tưởng rằng bao nhiêu lợi hại, thêm 1 triệu, ta nhổ vào!”
Những người hâm mộ nhỏ đằng sau họ điên cuồng phàn nàn về Trần Lạc Thần.
“Không phải một triệu!”
Trần Lạc Thần nhẹ nói.
“Mười triệu? Được rồi, tôi lập tức ra giá!”
Thẩm Thiên Cương gật đầu.
“Không phải mười triệu!”
Nhưng Trần Lạc Thần nói.
Thẩm Thiên Cương đem lời vừa tới miệng chưa kịp nuốt xuống.
“Cái đó … cái đó là bao nhiêu?”
Thẩm Thiên Cương ngạc nhiên hỏi.
“Bắt đầu với 100 triệu!”
Trần Lạc Thần nói.
Thật ra gần đây Trần Lạc Thần cũng rất khó hiểu, tại sao phải dựa vào tiền nhân dân tệ, điều này khiến Trần Lạc Thần quá phiền phức, Ví dụ, bỏ ra một tỷ, hàng chục tỷ, hay hàng trăm tỷ thì rất dễ tính toán.
Vì vậy, Trần Lạc Thần đã giơ tay biểu thị rằng nếu cộng tiền theo nhân dân tệ thì phiền phức quá! Nến theo Trần Lạc Thần lấy 100 triệu làm đơn vị đo tiền tệ.
“Trần đại sư có chắc không?”
Thẩm Thiên Cương trợn tròn mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.