Chương trước
Chương sau
Trần đại sư…” vạn phần kinh ngạc, nhìn về ánh mắt của Trần Lạc Thần, sự kinh ngạc trong họ, không thể diễn tả thành lời.
Trần đại sư trẻ tuổi như vậy, nghĩ không ra đạo hạnh và tu vi lại là kỳ tài..
“Thương thế của ngươi là chấn thương chân khí. Loại khí này không giống nội lực, không giống bí pháp mà là chân khí. Trên đời này có rất ít người có chân khí. Ngươi đã đụng phải ai?”
Trần Lạc Thần nhíu mày hỏi.
“Trần đại sư minh giám, nửa năm trước tôi có đụng phải một cao nhân. Gia tộc xưa nay vẫn luôn là võ tướng, dưới trướng có một đám thủ hạ đông đảo. Mà cao nhân đó là một gia tộc có thế lực thù địch mời tới để đối phó với gia tộc chúng tôi. Do đó. Để tiêu diệt gia chúng tôi, bọn gia tộc kia đã cử cao nhân này ám sát tôi, hắn ta thực sự quá mạnh. Dưới tôi có hơn hai mươi cao thủ, và hắn ta coi không ra gì, giết sạch bọn chúng. Hắn ta thật không thể tin được!”
“Sau này, chính con trai tôi đã liều mạng chiến đấu cùng với hàng chục vệ sĩ để cứu tôi. Dù tôi đã bỏ chạy nhưng tôi vẫn bị thương bởi chân khí của hắn đánh đả thương, may mắn chỉ bị xây xát nhẹ. Tôi suýt chút nữa đã mất mạng tại chỗ!”
Nói đến đây, Thẩm Thiên Cương trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
Rõ ràng, những sự kiện xảy ra ngày hôm đó đã gây ra một cái sốc tâm lý quá mạnh đối với ông.
Trần Lạc Thần hiểu rõ gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, người có được chân khí, đụng phải người phàm phu tục tử, đích thật là cách biệt một trời.
Tuy nhiên, những người có được chân khí thường có một quy tắc bất thành văn, đó là không bao giờ được can thiệp quá mức vào người thường.
Như loại này, Trần Lạc Thần cũng là lần đầu tiên nghe nói qua.
Trước đó, Nhị thúc nói rằng không phải những gia tộc bí mật này mới thực sự có thế lực, mặc dù các gia tộc bí mật khác cũng có thế lực, nhưng chỉ kiểm soát một khu vực nhất định.
Nhưng là, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là người từ vực giới Anh đã thấy rằng có những người tu luyện thực sự trên thế giới.
Hơn nữa là người bản địa tu luyện.
Bọn Hắn củng giống như Nhị thúc, nhưng không đến từ vực giới.
Vì vậy, thế giới này là quá lớn và khôn lườn.
Trần Lạc Thần sẽ không còn như trước ngây ngốc tưởng rằng trần đời là như thế này nữa.
“Chính vì vậy mà Trần đại sư, tài sản gia tộc của chúng tôi bị nuốt hết, tôi đặt hết hy vọng vào cháu gái, nên tôi cầu xin Trần đại sư Bàn Long này nhận cháu gái tôi làm đồ đệ, để cháu gái tôi có thể trở thành người tu hành chân chính!”
Thẩm Thiên Cương nói.
“Thôi, những thứ này từ từ, để ta chữa trị nội thương cho ngươi trước!”
Trần Lạc Thần quan sát tâm tư, nhìn không phải nói láo.
Chắc hẳn hắn cũng là người bi thảm.
Hơn nữa dù sao cũng nhận Thẩm Phiêu Phiêu làm đồ đệ, cũng phải cho cô ta một chút mặt mũi.
Hiện tại Trần Lạc Thần trực tiếp thúc giục Đông tử vàng trị thương Thẩm Thiên Cương! Ký Châu Thẩm gia, từng là một gia tộc nổi tiếng ở vùng này.
Chỉ sự xáo trộn cách đây nửa năm đã khiến gia đình này tàn lụi.
Bây giờ trong tay ông chỉ còn lại vài công ty nhỏ, là một gia đình bình thường.
Sau khi Trần Lạc Thần cùng Tiểu Trúc ở Bàn Long Lĩnh, đến Thẩm gia tạm trú.
Thẩm Thiên Cương giao mọi việc cho cháu gái và chăm sóc cho Trần Lạc Thần.
Đồng thời, tất cả các nhân viên cũng được cử đến để tìm ra tung tích của người Quỷ tính tử.
Trần Lạc Thần cũng tự mình tìm kiếm, toàn bộ tỉnh lỵ Ký Châu củng nhanh đã đi tìm hết, đáng tiếc không tìm được tin tức gì về quỷ tính tử đại sư.
Lúc rảnh rỗi, Trần Lạc Thần ở trong vườn, vừa hướng dẫn Thẩm Phiêu Phiêu luyện tập, vừa chuyên tâm luyện tập.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.