“Hahahahaha!”
Thẩm Diễm Lệ đột nhiên bật cười.
“Anh là Trần Thiếu sao? Tôi không tin. Anh đã thừa nhận người học tiểu học kia chính là mình, là ngươi kém cỏi, nhưng hiện tại, anh lại là Trần Thiếu ở Kim Lăng. Sở
hữu hàng vạn tài sản gia tộc? Làm sao có thể có cuộc sống như vậy? Không thể nào! Tôi không tin! Hôm nay nhất định phải giải thích! ”
Thẩm Diễm Lệ nói.
Trần Lạc Thần nhấp một ngụm rượu đỏ, vệ sỹ liền đưa một cái khăn trắng.
Trần Lạc Thần lau miệng, lạnh lùng nhìn nàng: ” Sinh mệnh kinh khủng như vậy, còn cần giải thích sao với cô sao?”
Thẩm Diệc Lệ dựa vào gia cảnh mà bất chấp.
Bây giờ cô đã gặp Trần Lạc Thần, thật sự dạy cô ấy chết không biết chết, còn câu cuối cùng là Trần Lạc Thần cố tình nói cho cô để cô ấy biết “ Đừng tưởng rằng bạn là người duy nhất trên đời giàu có, còn có rất nhiều người khác giàu có hơn bạn rất nhiều.”
Toàn bộ Tiếu gia, bao gồm cả Ngụy Quế Phương, đều sợ hãi lạnh gáy.
Cái gọi là tiệc sinh nhật sau đó hoàn toàn vô nghĩa.
Ngay sau đó, Trần Lạc Thần và Tô gia liền rời đi.
Những gì đã xảy ra sáng nay, mặc dù nó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Nhưng với bà cụ Trương Hâm Hoa mà nói, dường như bà đã trải qua những thăng trầm rất lớn của cuộc đời.
Nó làm cho bà cảm thấy một chút khí và huyết đang lên. Trong lúc đang trên đường trở về, chân bà đột nhiên trở nên tê liệt, đầu choáng váng, đau đầu dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063861/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.