Chương trước
Chương sau
Dù sao, Trần Lạc Thần này có như thế nào đi chăng nữa , anh ấy cũng đã từng yêu mình như thế, đã từng dành hết 100 % tình yêu cho mình.

Lúc trước khi thả Trần Lạc Thần đi, Dương Hạ cũng chính là có loại ý nghĩ này trong đầu “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Mạc gia chắc chắn sẽ sớm giết Trần Lạc Thần !”

Dương Hạ đi qua đi lại.

” Nếu như không giết hắn, hắn cũng không sống được bao lâu . Hiện giờ hắn đang thoi thóp , đã bị nhốt vào trong đại lao !”

Vệ sỹ lại nói.

Dương Hạ đi lại mấy vòng. Dương Hạ lại ngồi ngay ngắn xuống.

Ha ha, mình nhiều năm như vậy cố gắng là vì cái gì, không phải vì muốn trở nên tốt hơn trước mặt anh ta sao .

Hiện tại, anh ta sắp chết , hẳn là chuyện tốt mới đúng!

“Tiểu thư, cô muốn nhìn mặt hắn lần cuối , tôi còn một cách này “

” Cách gì?”

Dương Hạ vội hỏi.

Sau đó ý thức được liền cảm thấy xấu hổ : “Ai muốn gặp hắn, bất quá, trước khi chết, xem hắn ra hình dạng gì , ha ha, tôi vẫn là có hứng thú!”

” Chia khoá địa lao, vẫn luôn là do quản gia Mạc gia quản lý, thuộc hạ đoán là con trai của quản gia, có thể giúp được người !”

Vệ sỹ nói .

“Tốt, vậy ngươi giúp ta liên lạc một chút!”

Dương Hạ nói.

“Không được, Trần Lạc Thần là kẻ thù số một của Mạc gia , ngay cả cha tôi đều không có tư cách đi gặp, hơn nữa, bên kia đề phòng rất nghiêm, đừng nói là Long gia, Mạc gia rất nhiều người còn vào không được đâu!”

Con trai quản gia , giờ phút này nghe nói Dương Hạ thỉnh cầu, đầu hắn bắt đầu nảy sinh một số suy nghĩ .

“Tôi biết anh chắc chắn sẽ có cách để tôi đi vào một chút, có điều kiện gì, anh mau chóng nói ra!”

Dương Hạ giờ phút này nhìn về phía hắn nói. Mạc Cường, giờ phút này hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Dương Hạ. Một mặt suy nghĩ lung tung .

Mà Dương Hạ, dường như nhìn ra hắn có suy nghĩ gì . Không khỏi lùi lại mấy bước.

“Tôi nghe nói Dương tiểu thư, chồng cô là người bị thiểu năng, tôi nghĩ, Dương tiểu thư bình thường nhất định cảm thấy rất cô đơn?”

Mạc Cường nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay trắng nõn của Dương Hạ.

“Nói thật, ngay từ lần đầu tiên thấy Dương tiểu thư , liền bị sắc đẹp của Dương tiểu thư mê hoặc, ta đã từng thề , nếu có cơ hội , ta tình nguyện chết vì nàng !”

Con trai quản gia nói .

“Mạc thiếu gia xin tự trọng! Nếu như Mạc thiếu gia thật đối với Dương Hạ có tình cảm, thì xin thiếu gia giơ cao đánh khẽ, để tôi nhìn thấy Trần Lạc Thần một chút, tôi nhất định vô cùng cảm kích!”

Dương Hạ đem tay rút trở về.

Mạc Cường nhướng mày, hỏi: ” Cô làm sao trái một câu ,phải một câu không thể không nhắc tới Trần Lạc Thần , Dương tiểu thư cô cùng Trần Lạc Thần là quan hệ thế nào? Nhất định phải gặp hắn sao !”

“Mạc Cường thiếu gia, ta cùng ngài nói thật, Trần Lạc Thần chính là người yêu của tôi lúc còn đi học, giờ anh ấy sắp chết rồi, tôi muốn đi gặp hắn một chút, đồng thời, tôi cũng muốn trả thù một chút hắn, bằng không về sau sẽ không còn cơ hội nữa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.