“Ha ha ha, ông trời giúp ta, ông trời giúp ta! Thật không uổng công, ta nghìn dặm đến Long Giang! “
Lưu Cửu lại là cười to.
Mà Trần Lạc Thần, trong ánh mắt, vẫn không khỏi hiện lên một vòng đồng tình.
“Thật xin lỗi!”
Trần Lạc Thần nói.
“Ha ha ha, buồn cười buồn cười, ngươi sắp chết rồi, mà lại xin lỗi ta. “
Lưu Cửu chỉ vào Trần Lạc Thần lắc đầu.
“Không, tôi hiện tại đối với ông, vẫn là nên cảm tạ ông. “
Trần Lạc Thần xoắn xuýt.
“Lại cảm tạ ta?”
“ Đúng, tôi hiện tại cần gấp máu người, không ngờ ông lại đến, tôi nhìn ông tu luyện võ công không thấp, có máu của ông trợ giúp, tôi tin tưởng Linh Hồ kia sẽ mắc bẫy, xem ra ông chính là đại ân nhân của tôi. Tôi không biết phải cám ơn ông bằng cách nào, thế này đi, tôi sẽ cho ông chết toàn thây, sẽ không phải chịu nhiều đau đơn đâu. “
Trần Lạc Thần một mặt thành khẩn.
Mà Lưu Cửu nhíu mày: “ Tên tiểu tử này, một năm không gặp, không phải là ngươi có vấn đề về thần kinh đấy chứ, lại còn muốn giết ta? “.
“Tôi cũng là không còn cách nào khác!”
Trần Lạc Thần nói.
“ Được, ta nhìn không ra bệnh của ngươi, không rảnh nghe ngươi nói nhảm, TrầnThiếu, để mạng lại đi, ta rất muốn nhìn xem Trần Cận Đông nhìn thấy ngươi bị ta giết sẽ có biểu cảm gì, ha ha.”
Nói xong, Lưu Cửu trực tiếp động thủ Hướng phía Trần Lạc Thần xông đến như bay. Một Quyền Kích ra.
Mà Trần Lạc Thần, cũng đồng thời tung ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063568/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.