Chương trước
Chương sau
“Ai vậy?”
Người tới mở cửa là một nữ giúp việc.
Khi nhìn thấy Tô Lệ Hàm, cô ta rõ ràng hơi sững ra, trong lòng nghĩ vậy mà có cô gái xinh đẹp như vậy.
“Cô... cô tìm ai?”
Nữ giúp việc hỏi.
“Trần Lạc Thần ở nhà không? Tôi tìm anh ấy!”
Tô Lệ Hàm mỉm cười.
“Tiểu Hồng, ai vậy?”
Lúc này truyền tới giọng nói bất kiên nhẫn của Dương Ngọc.
“Cô cả, là tới tìm Trần Lạc Thần!”
Nữ giúp việc nói.
“Hả?”
Dương Ngọc đi tới.
Đợi khi cô ta nhìn thấy Tô Lệ Hàm, Dương Ngọc vô cùng ngạc nhiên.
Mà Tô Lệ Hàm nhìn thấy Dương Ngọc, cũng ngạc nhiên.
“Tô Lệ Hàm!”
“Dương Ngọc!”
Hai người gần như cùng lên tiếng.
Là bạn gái trước của Trần Lạc Thần, Tô Lệ Hàm tự nhiên biết cô ta, mà Dương Ngọc sao có thể không biết Tô Lệ Hàm chứ.
Trên thực thế, lý do Dương Ngọc trước đó chắc chắn Trần Lạc Thần sẽ không có gì với Tần Nhã như vậy, nhiều nhất chỉ là tin đồn.
Bởi vì Dương Ngọc biết Trần Lạc Thần có một cô bạn gái.
Hừ, đáng chết, hơn nữa Dương Ngọc còn biết Trần Lạc Thần rất yêu cô, ít nhất lúc đầu rất yêu cô.
Cho nên nghe thấy Trần Lạc Thần đính hôn với Tần Nhã, Dương Ngọc thật sự rất bất ngờ.
Bây giờ thì thấy Trần Lạc Thần với Tô Lệ Hàm đã chia tay rồi, dù sao Dương Ngọc rõ ràng, Trần Lạc Thần không phải là loại người một chân đạp hai thuyền.
Vừa hay tương phản, Trần Lạc Thần là người nghiêm túc với chuyện tình cảm.
Cũng chỉ có như thế, Trần Lạc Thần mới sẽ đi đính hôn với Tần Nhã.
Nhưng, nếu đã chia tay rồi, Tô Lệ Hàm này tới tìm Trần Lạc Thần làm cái gì?
Đậu, lẽ nào giống với suy nghĩ của cô ta, muốn tái hợp với Trần Lạc Thần?
Vậy bản thân há không phải lại nhiều thêm một đối tượng còn mạnh hơn Tần Nhã hay sao.
Dù sao Tô Lệ Hàm lớn lên xinh đẹp như vậy.
Bản thân với hai người bọn họ, một chút sức cạnh tranh cũng không có rồi, trừ có thể lôi chuyện trước đây với Trần Lạc Thần ra, bản thân còn có cái gì chứ?
Không được, phải khiến cô ta rời đi! Lập tức, trong lòng Dương Ngọc đã có tính toán.
“Cô sao lại ở đây?”
Lông mày của Tô Lệ Hàm nhíu lại.
“Tôi đương nhiên ở đây rồi, ha ha, tôi với Trần Lạc Thần đã làm hòa rồi, tôi đã mang thai, ở đây dưỡng thai!”
Dương Ngọc nói.
“Cô nói linh tinh!”
Tô Lệ Hàm bị dọa tới mức mặt mày tái trắng.
Nhưng, nếu là nói linh tinh thì Dương Ngọc sao lại vào được trong nhà của Trần Lạc Thần chứ?
“Tùy cô nói như nào, chúng tôi sắp kết hôn rồi, ngược lại là cô, cô đến tìm anh ấy làm cái gì? Nhân lúc còn sớm từ bỏ ý nghĩ của cô đi!”
Dương Ngọc trợn mắt lườm.
“Lệ Hàm, chuyện này là sao? Cô ta là ai?”
Lúc này, Tô Mông Mông tức không chịu được rồi, trực tiếp nói.
“Cô ta là bạn gái trước của Trần Lạc Thần!”
Nước mắt của Tô Lệ Hàm bỗng rơi xuống.
Khóc rồi nói.
“Fuck, mẹ nó đồ trai đểu này!”
Mọi người lập tức biết có chuyện gì rồi.
“Chúng ta đi Lệ Hàm! Đừng rơi nước mắt cho loại người này thấy!”
Tô Mông Mông trừng mắt với Dương Ngọc, nói.
“Thì ra Trần Lạc Thần luôn lừa cậu, một bên gọi điện cho cậu, liên lạc với cậu, một bên thì sao, đều sắp kết hôn với người ta rồi, nam sinh thật sự không có ai tốt lành!”
Tô Mông Mông lại nói.
Tô Lệ Hàm hít sâu một hơi: “Tớ bây giờ gọi điện cho Trần Lạc Thần, tớ muốn anh ấy chính miệng nói với tớ, đây là chuyện gì!”
Nói xong, Tô Lệ Hàm rút chìa khóa của biệt thự Vân Đỉnh ra, trực tiếp ném trước mặt Dương Ngọc.
Mà Dương Ngọc cũng đơ rồi.
Fuck, nhìn bộ dạng, thế nào giống như Trần Lạc Thần không có chia tay với Tô Lệ Hàm, hai người còn đang trong thời gian yêu đương mặn nồng vậy.
Đây rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì thế?
Trần Lạc Thần thật sự trở thành trai đểu rồi sao?
Mà Tô Lệ Hàm thì sao, gọi mấy cuộc cho Trần Lạc Thần, đều không có ai nghe.
“Anh ấy sao không nghe điện thoại của tớ chứ!”
Tô Lệ Hàm khẩn trương nói: “Trước đây, điện thoại của tớ, anh ấy đều lập tức nghe máy!”
Mà Dương Ngọc cuối cùng cũng chắc chắn rồi, Trần Lạc Thần quả thật một chân đạp hai thuyền, hơn nữa luôn giấu Tô Lệ Hàm.
Ha ha ha!
Trong lòng Dương Ngọc đột nhiên vụt qua một kế.
Thấy lúc này Tô Lệ Hàm đang muốn đi.
Dương Ngọc vội gọi lại: “Lệ Hàm, cô đợi đã!”
“Cô còn muốn làm cái gì?”
Tô Mông Mông lạnh lùng quát.
Dương Ngọc cắn cắn môi, trong mắt ngấn nước: “Lệ Hàm, chúng ta trước đây tuy chưa từng nói chuyện, nhưng tôi biết cô là một cô gái tốt, tôi vừa rồi đối với cô như thế, chỉ là không nhẫn tâm nói với cô sự thật, cô sẽ thất vọng càng lớn.”
“Ha ha, mèo khóc chuột giả vờ đáng thương, không nghe cô ta nói!”
Tô Mông Mông nói.
“Lệ Hàm, cô cảm thấy tôi tốt sao? Phải, tôi bây giờ tuy sống ở biệt thự Vân Đỉnh, Trần Lạc Thần cho tôi rất nhiều vinh hoa phú quý, nhưng anh ta đểu cáng như nào cô biết không, anh ta nói, ngựa không ăn cỏ cũ, cho dù tôi có con của anh ta, anh ta cũng sẽ không ở bên tôi!”
“Hơn nữa Lệ Hàm tôi nói cho cô một bí mật lớn!”
Dương Ngọc nói.
Tô Lệ Hàm hỏi: “Bí mật gì?”
Dương Ngọc đè thấp giọng nói: “Thì ra, Trần Lạc Thần anh ta chính là cậu Trần của Kim Lăng, có rất nhiều tiền, là một đại thần hào siêu cấp! Là tôi đã có con của anh ta anh ta mới nói cho tôi, không biết cô có rõ không?”
Tô Lệ Hàm nhìn Dương Ngọc, có vài phần tin tưởng, lập tức gật đầu.
Phải, Trần Lạc Thần lúc đầu nói thân phận của anh không thể lộ ra.
Bây giờ thì sao, Dương Ngọc đều đã biết rồi, hơn nữa vào biệt thự Vân Đỉnh sống, điều này nói rất rõ vấn đề rồi.
“Đúng rồi, cô có thể tìm được nơi này, cô chắc chắn là biết thân phận của Trần Lạc Thần! Phải, anh ta khác với trước đây rồi, anh ta trở nên rất có tiền, người đàn ông có tiền thì sẽ trở nên xấu xa, bây giờ tôi đã có con của anh ta, chỉ mong anh ta với tôi có thể gương vỡ lại lành, nhưng không thể rồi, bởi vì, anh ta đã lại ở bên cô gái khác rồi!”
Dương Ngọc đã bật khóc.
“Cô gái khác?” Tô Lệ Hàm nói chuyện cũng sắp không có sức rồi.
“Phải, nếu Trần Lạc Thần bằng lòng ở bên cô gái khác, tôi cũng sẽ từ bỏ, nhưng anh ta thì sao, một mặt lừa tôi muốn giữ tôi lại, một mặt lại đi ở bên cô gái khác, hôm nay chính là ngày anh ta đính hôn với cô gái đó! Tôi lại không dám đi ngăn, bởi vì anh ta sẽ đánh tôi!”
Dương Ngọc khóc nói.
Tô Lệ Hàm cảm thấy trời đất tối sầm.
“Anh ấy đính hôn với người khác ở đâu? Tôi đi tìm anh ấy!”
Tô Lệ Hàm lạnh giọng nói.
“Anh ta ở...”
Dương Ngọc nói ra địa điểm đính hôn, vốn dĩ cô ta định đi quậy, nhưng nghĩ lại, nếu cô ta đi quậy, chắc chắn sẽ càng hỏng việc, cho nên cũng từ bỏ ý nghĩ này ở trong phòng ngủ.
Không ngờ Tô Lệ Hàm đột nhiên quay về, đây thật sự quá trùng hợp.
“Có điều cô phải đáp ứng tôi, tuyệt đối đừng nói tôi ra, nếu không anh ta sẽ đánh chết tôi!”
“Tôi biết rồi!”
Nói rồi, Tô Lệ Hàm với các chị em trực tiếp rời đi.
Trên đường, Tô Lệ Hàm đều cảm thấy rất khó tin, cô ta luôn rất tin tưởng Trần Lạc Thần, cảm thấy cô sẽ không nhìn nhầm người.
Đương nhiên sẽ không chỉ dựa vào lời lẽ một phía của Dương Ngọc mà đi hiểu lầm Trần Lạc Thần.
Cho nên, cô muốn đích thân đi xem thử, rốt cuộc những gì Dương Ngọc nói là thật hay giả.
“Hừ, thật là tức cười, còn xem người ta là bảo bối chứ, mỗi ngày đều nhắc bảy tám lần, kết quả thì sao, trong lòng người ta căn bản không có cậu!”
Ngô Văn Văn cười lạnh nói.
“Được rồi Văn Văn, Lệ Hàm bây giờ trong lòng đã đủ loạn rồi, cậu đừng nói nữa có được không?”
Tô Mông Mông nói.
Tài xế lái một lúc, chiếc xe dừng ở cửa của một khách sạn.
“Lệ Hàm, chắc là nơi này rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.