Chương trước
Chương sau
“Cậu Trần, là muốn hỏi cậu một chuyện, trước đó cậu từng nói, muốn mua chỗ ở cho nhân viên công ty, cậu nói cậu đi chọn, nếu cậu Trần cậu mà bận thì để tôi đi làm, tôi vừa hay hôm nay tới huyện Bình An!”
Lý Chấn Quốc nói.
“Không cần, địa điểm tôi đã chọn xong rồi, mua xong rồi sẽ thông báo ông qua tiếp nhận! Ông vẫn là giúp tôi vụ ngọc bội hơn đi!”
Trần Lạc Thần nói.
“Được cậu Trần, còn có một chuyện, là chuyện riêng của cậu, ha ha, sắp tới sinh nhật của cậu rồi, dựa theo quy tắc, lần này chắc chắn phải tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật náo nhiệt cho cậu, địa điểm cậu xem ở đâu thì được?”
“Tôi vẫn là ở quê đón sinh nhật, còn náo nhiệt thì thôi đi, đến lúc đó mấy người các ông tới, chúng ta ăn bữa cơm là được rồi!”
Cậu Trần từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng đón sinh nhật cầu kỳ, trước kia đón sinh nhật, chỉ là tự mình ăn bữa cơm, hoặc được ông bà Ngô gọi tới ăn bữa cơm ngon.
Dù sao bắt đầu từ cấp 3, ba mẹ với cả chị gái đều không ở nhà.
Trần Lạc Thần cho dù muốn đón sinh nhật, cũng không có ai tổ chức đón sinh nhật cho anh.
Lúc này cười khổ một tiếng nói.
“Tất cả đều nghe theo cậu Trần!”
Sau khi thỏa thuận xong xuôi với Lý Chấn Quốc, Trần Lạc Thần cũng cúp máy.
Chuyện muốn mua tòa nhà, Trần Lạc Thần đương nhiên đã chọn được địa điểm rồi.
Chính là tòa nhà lần trước muốn mua.
Dù sao chỗ này tương đối gần công ty, hơn nữa hoàn cảnh cũng rất tốt.
Cơm cũng không ăn nữa, Trần Lạc Thần đi thẳng tới văn phòng bất động sản, làm chuyện này luôn.
Lúc này trước cửa văn phòng bất động sản.
Hai chiếc xe sang đỗ đó.
Từ trên xe có 7-8 người cả nam lẫn nữ bước xuống.
“Xin chào soái ca mỹ nữ, xin hỏi muốn chọn căn nào? Tôi có thể dẫn mọi người đi xem!”
Nhân viên sales bất động sản lịch sự nói.
“Là hai người bọn họ muốn mua nhà tân hôn, chúng tôi là theo tới xem thử!”
Một cô gái trong đó nói.
“Tớ nói này Minh Tuyết, cậu nhìn nhà của nhà bạn trai của cậu lớn như vậy, sống chung với ba mẹ anh ấy cũng khá tốt, cũng không cần mua nhà mới, hơn nữa căn nhà này là căn đắt nhất ở huyện Bình An của chúng ta rồi!”
Không sai, người đến mua nhà chính là Lý Minh Tuyết và bạn trai của cô ta.
Lúc này, cô gái nói với Lý Minh Tuyết.
“Tớ ngược lại cảm thấy vẫn là ra ngoài ở sẽ tốt hơn, bởi vì ở cùng với ba mẹ, quả thật rất không tiện! Như này tốt hơn, còn có thể hưởng thụ thế giới tuyệt vời của hai người!”
Một cô gái khác cũng nói.
“Ừm, phải, hai chúng tớ cũng là nghĩ như thế, ra ngoài ở hưởng thụ thế giới của hai người đã, đúng rồi Trần Lâm, cậu không phải là nói cậu cũng tìm được một người bạn trai rất giỏi sao? Sao hôm nay không tới?”
Lý Minh Tuyết nói với Trần Lâm.
Bọn họ đều là bạn học tốt hồi cấp ba, bây giờ thì sao, đều quay lại rồi, mấy người trước đây chơi thân, tự nhiên muốn ra ngoài chơi, giờ không phải vừa đợi Lý Minh Tuyết tan làm ở bệnh viện, muốn đi chọn nhà.
Mọi người đều cùng tới chơi.
“Bạn trai đó của tớ… anh ấy không tới!” Trần Lâm có hơi ngại ngùng nói.
Đâu có bạn trai gì chỉ, có cũng chẳng qua là Trần Lạc Thần đóng giả, ặc, lại không phải là thật.
“Vậy Thi Hàm cậu thì sao? Không phải nói bạn trai của cậu sẽ tới sao?”
Lý Minh Tuyết lại hỏi Lý Thi Hàm.
“Anh ấy lát nữa mới tới!”
Lý Thi Hàm nhàn nhạt nhìn Trần Lâm, sau đó mới nhìn Lý Minh Tuyết cười nói.
Người ở đây, phần lớn đều nghe nói về chuyện xảy ra giữa Trần Lâm và Lý Thi Hàm, cho nên đối với một vài lời, cũng khá nhạy cảm nên đều không nhắc.
“Tôi thấy chúng ta vẫn là chọn nhà đi, chọn xong rồi, lát nữa đi chơi!”
Lý Hạo lúc này nói.
Mọi người liền đi chọn nhà.
Chung quy có lời phải nói.
Lý Thi Hàm lúc này hỏi: “Đúng rồi, tối nay chúng ta tụ tập, sao không thấy Giang Tuyết Tinh với Lý Văn Dương bọn họ đâu vậy? Trước kia loại chuyện này, Lý Văn Dương chắc chắn đều tham gia!”
“Đừng nhắc nữa, Lý Văn Dương trong nhà xảy ra chuyện rồi, cậu ta không đi được, còn Tuyết Tinh, tớ gọi điện cho cậu ấy rồi, cậu ấy nói cậu ấy không khỏe, cũng không đi được!”
“Ầu, vậy lần sau tụ tập đi, đúng rồi Minh Tuyết, cậu còn chưa nói, cậu sao lại phát hiện nhanh như vậy! Sao lại nhanh như vậy đã chuyển chính rồi?”
Lý Thi Hàm tò mò hỏi.
Câu hỏi này, Lý Hạo mặt mày ngại ngùng.
Lý Minh Tuyết cũng ngại ngùng ho nhẹ: “Là Trần Lạc Thần giúp đỡ, đương nhiên rồi, còn cả Lý Hạo, cậu ấy cũng giúp giúp tớ rất nhiều!”
“Trần Lạc Thần?”
Vừa nghe thấy tên của Trần Lạc Thần, Lý Thi Hàm với Trần Lâm đều cùng lúc trở nên căng thẳng.
Trên thực tế, Lý Thi Hàm trên quãng đường này hỏi rất nhiều tin tức của bạn học, nói cứ kiểu cô ta không phải là từ Kim Lăng trở về, mà giống như từ nước ngoài du lịch trở về vậy, cái gì cũng không biết, muốn nghe ngóng mỗi một bạn học trong lớp.
Nhưng thật ra ấy, một lúc Trần Lâm hỏi bạn học này sao không tới, Lý Thi Hàm hỏi bạn học kia sao không tới.
Thật ra hai người đều muốn hỏi, Trần Lạc Thần tại sao không tới.
Dù sao Trần Lạc Thần hiện nay, đối với Lý Thi Hàm và Trần Lâm mà nói vô cùng mẫn cảm.
“Phải, các cậu khả năng không biết, Trần Lạc Thần cậu ấy rất giỏi, cậu ấy khác trước rồi!”
Lý Minh Tuyết mặt lộ vẻ cảm kích.
Trần Lâm và Lý Thi Hàm nghĩ trong lòng, sao có thể không biết anh đã khác trước kia chứ.
“Hừ, không phải chỉ là quen biết vài người thôi sao? Quen biết nhiều người rồi, có cái gì mà oai chứ!”
Lý Hạo mặt mày không phục nói.
Trần Lạc Thần cướp danh tiếng của anh ta, khiến địa vị hiện nay của Lý Hạo ở trong lớp hạ thấp quá nhiều, trước kia, mọi người đều lấy lòng Lý Hạo và Lý Văn Dương.
Bây giờ người được lấy lòng nhất chính là Trần Lạc Thần.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện.
Đột nhiên một cô gái có hơi kinh ngạc nói.
“Các cậu mau nhìn, đó không phải là Trần Lạc Thần sao? Cậu ta sao lại đến văn phòng bất động sản?”
“Hả?”
Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn, đó không phải chính là Trần Lạc Thần sao.
“Thật sự là Trần Lạc Thần!”
Trần Lâm mặt mày bất ngờ.
Trên thực tế sau khi trở về, Trần Lâm nhắn tin mấy lần với Trần Lạc Thần.
Kết quả thì sao, Trần Lạc Thần đều không trả lời.
Cho nên mấy ngày nay Trần Lâm cứ suy nghĩ linh tinh mãi, Trần Lạc Thần có phải là không có cảm giác với cô ta không?
Mà Lý Thi Hàm thì sao. Cũng là có hơi bất ngờ.
Nhưng sau đó chính là sự thất vọng.
Trần Lạc Thần bây giờ có bản lĩnh rồi, lái Mercedes-Benz, nhưng rồi sao, lại đối với cô ta không tốt rồi, lạnh nhạt muốn chết.
Tóm lại hai người bây giờ mỗi người có tâm tư riêng.
Lý Minh Tuyết nhìn ra chút gì đó, hỏi: “Trần Lâm Thi Hàm, hai cậu với Trần Lạc Thần có phải ở Kim Lăng đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
“Không có, có thể có chuyện gì chứ, nếu nói có, đó chính là Trần Lạc Thần trước đây đối ai đó tốt nhất, bây giờ thì sao, với ai đó đã thành người xa lạ rồi! Ha ha!”
Trần Lâm đả kích.
“Hừ, không phải chỉ là chở cậu một lần thôi sao, có gì mà lên mặt chứ, ai nói Trần Lạc Thần với tớ đã thành người xa lạ!”
Trong lòng Lý Thi Hàm không nhịn được nói.
Mắt thấy hai người sắp cãi nhau.
Một cô gái khác mắt khẽ đảo nói: “Vậy tớ thấy như này được rồi, chúng ta đều đi qua đó ngồi đi, sau đó xem thử lát nữa Trần Lạc Thần đi vào, cậu ta chào hỏi ai trong số chúng ta trước, rất nhanh sẽ nhìn ra rồi sao?”
“Được, thuận tiện cho Trần Lạc Thần một bất ngờ, cậu ta quay đầu, nhìn thấy chúng ta đều ngồi ở đây, dọa cậu ta giật mình!”
Lý Minh Tuyết cũng khẽ cười.
Lý Hạo mặt mày nhăn nhúm.
Nhưng thấy mọi người đều đi tới sô pha bên đó ngồi rồi, anh ta cũng đi qua.
Mà lúc này, Trần Lạc Thần vừa hay từ bên đường đối diện đi vào văn phòng bất động sản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.