Một cô gái trẻ tuổi đột nhiên chen ngang hàng đi đến trước mặt Trần Lạc Thần. 
Không biết chào hỏi tiếng nào, không tôn trọng người khác gì cả. 
Hôm nay tâm trạng của Trần Lạc Thần đang không vui. 
Lập tức có chút tức giận nói: “Cô à, sao cô lại chen hàng như vậy chứ?” 
Nói một câu, cô gái đó không để ý đến. 
“Đúng vậy đó chị, thầy giáo đã dạy không được chen ngang.” 
Tiểu Dĩnh cũng nhíu mày nói. 
“Đệt, tôi cứ thích chen đấy thì sao? Cô có thể làm gì tôi? Mấy người đê tiện cứ thích ra vẻ!” 
Cô gái kia lập tức quay đầu lại lạnh lùng mắng. 
Có thể thấy cô gái này cũng khoảng trên dưới hai mươi mốt tuổi, da trắng mịn, trông cũng rất xinh đẹp. 
Ăn mặc vô cùng sexy. 
Nhưng cái kiểu khinh thường người khác thế này làm Trần Lạc Thần nhìn cực kỳ tức giận. 
“Mẹ bà nó cô mới đê tiện đó!” 
Trần Lạc Thần đã chịu đủ uất ức rồi, mở miệng chửi thẳng. 
“Mẹ nó, anh dám mắng tôi, mẹ nó anh chờ đi, tôi gọi người đến chém chết anh!” 
Cô gái kia chửi ầm lên như lên cơn, sau đó bị không ít người xung quanh kéo ra. 
Cuối cùng cô ta nổi giận đùng đùng bỏ đi. 
Đây chỉ là một chuyện nhỏ. 
Trần Lạc Thần cũng không nghĩ nhiều, cứ xếp hàng khám bệnh như bình thường. 
“Anh ơi, anh đừng mắng cô ta, kiểu phụ nữ này hình như không đơn giản đâu!” 
Lúc này cô y tá xinh đẹp phụ trách việc đăng ký nói nhỏ. 
“Hồi chiều này cô ta đã đến rồi, đến thăm một người bệnh có thân phận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063137/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.