“Cô họ, thật sự xin lỗi, cháu đến trễ.” 
Lâm Y Y chỉnh sửa lại kiểu tóc của mình, mỉm cười nói. 
“Không muộn không muộn, cái đứa nhỏ này, nói chuyện xa lạ như thế làm cái gì.” 
Lâm Hồng Cúc cười cười, đồng thời hai mắt thì lại giống như rắn độc mà nhìn chằm chằm vào Trần Lạc Thần. 
“Cô họ, chị họ, hai em họ, chào mọi người.” 
Trần Lạc Thần cũng hào phóng lên tiếng chào hỏi. 
“Cậu chính là cái người tên là Trần Lạc Thần đó à?” 
Lâm Hồng Cúc khoanh tay lại. 
Lại nhìn về phía Trần Lạc Thần, trong lòng có tính toán. 
Cả người mặc quần áo bình thường, bộ dạng cũng coi như là đẹp trai, nhưng mà mang đến cho người ta một loại cảm giác chính là đến từ nông thôn, không có tí hơi thở của người sang trọng. 
Lâm Hồng Cúc không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu. 
Nếu như mà người này làm con rể của mình, chậc chậc. 
Đừng có nói là mình mỉa mai cậu ta, bước lên tát hay bạt tay kêu cậu ta cút đi. 
“Ừm.” 
Vì vậy mà giọng điệu của Lâm Hồng Cúc không mặn không nhạt. 
“Ha ha, không ngờ lâu như vậy mới gặp nhau, vẫn là một người như vậy.” 
Lâm Hồng Hà thì lại càng không nói, trực tiếp bật cười trào phúng. 
Mà ba chị em họ thì sao chứ, ai cũng nhếch miệng lắc đầu với bạn trai của mình. 
Ý của bọn họ chính là sao chị họ lại muốn tìm loại người này làm bạn trai của mình chứ. 
Cái cách ăn mặc này quê mùa quá đi thôi. 
Thật chẳng ra làm sao. 
Trần Lạc Thần chỉ nở một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063111/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.