Nghĩ tới chuyện sáu trăm tỷ này nên dùng như thế nào?
Trần Lạc Thần thật sự nảy ra một ý tưởng.
Đây là lúc trước nói chuyện với Tô Tường Vi mà tình cờ phát hiện.
Đó là Tô Tường Vi từng đăng một bức ảnh lên bảng tin, gần như là bài viết duy nhất của cô ta khi đăng lên bảng tin.
Khung cảnh là phía trước một ngọn núi.
Cả ngọn núi lớn đó, cây cối um tùm, hơn nữa non xanh nước biếc rất đẹp mắt.
Lúc đó Trần Lạc Thần còn trêu đùa rằng, đây chính là núi xanh và người đẹp.
Nói chung là hơi ấn tượng.
Cùng khi đó, Tô Tường Vi nói vài chuyện về mảnh đất đó cho Trần Lạc Thần. Tô Tường Vi lớn lên ở trại mồ côi, sau đó được người ta nhận nuôi, ba mẹ nuôi của cô ta ở trong thôn ngay dưới chân núi.
Có điều sau đó ba mẹ nuôi bị tai nạn giao thông rồi qua đời, cô ta mới rời khỏi đó lang bạt kiếm sống.
Trần Lạc Thần ngồi dậy vỗ đùi.
Dù sao sớm muộn gì mình cũng đầu tư, vừa hay ngọn núi đó vẫn chưa khai phá, nếu mình xây một tòa sơn trang vui chơi giải trí bên sông trên núi thì sẽ thế nào?
Lập tức gọi điện thoại cho Tô Tường Vi.
Ban đầu Tô Tường Vi rất ngạc nhiên, nhưng sau đó cô ta khẳng định nói, phong cảnh ở đó rất đẹp, cực kì đẹp, nhất là khi đứng trên đỉnh núi.
Lời nói khiến cho Trần Lạc Thần rất động lòng.
Rồi bảo Tô Tường Vi ngày mai sắp xếp thời gian, sau đó hai người cùng tới hiện trường xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063091/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.