Trần Lạc Thần đứng dậy mới phát hiện trong nhà ăn có khá nhiều người, lúc này đều đang kinh ngạc nhìn anh.
Nhất là mấy thanh niên nam nữ vừa thảo luận về biệt thự Vân Đỉnh lúc nãy.
Tình hình là vừa nãy Trần Lạc Thần đã quá nhập tâm vào cuộc gọi, nói chuyện với Hoàng Hiên mà quên mất mình đang ở đâu.
Cuộc nói chuyện này đương nhiên đã thu hút sự kinh ngạc của mọi người.
“Xì!”
Không biết ai là người phá vỡ sự im lặng trước, lập tức bật cười.
“Tôi lạy, tên này ngu ngốc thật, còn đi tham quan biệt thự Vân Đỉnh?”
“Ha ha ha, lẽ nào áp lực tìm việc quá lớn ép người ta phát điên?”
“Còn là khách quý đặc biệt, quỳ xuống tiếp đón đi, ha ha ha!”
“Ngu ngốc…”
Mọi người đang có mặt đều bật cười.
Có người chế nhạo Trần Lạc Thần chẳng chút kiêng dè.
Trần Lạc Thần vuốt cằm, chỉ có thể cười gượng, lắc đầu, tình huống này cũng chẳng tài nào giải thích được!
Ra khỏi cổng trường, Trần Lạc Thần gọi xe đến trước cửa một tòa nhà triển lãm dưới chân núi chỗ biệt thự Vân Đỉnh.
Cửa ra vào.
Bị bao quanh bởi muôn vàn chiếc xe mắc tiền.
Người giàu có liên tục ra ra vào vào.
Trần Lạc Thần đứng trước cửa, thấy rõ có hai lối đi vào trong.
Một cái là lối đi dành cho khách quý, một cái là lối đi cho khách phổ thông.
Đương nhiên, khách phổ thông ở đây ai cũng không phải dạng phổ thông, chỉ là cách nói so sánh thôi.
“Hửm? Hoàng Hiên đâu? Không phải đã bàn xong sẽ đợi mình ở của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063073/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.