Sau khi Trần Lạc Thần trở về, tâm trạng yên tĩnh xem câu hỏi của môn học cả một đêm.
Đến sáng ngày hôm sau, lúc đầu Trần Lạc Thần dự định đến địa điểm môn học thứ hai để nhìn xem.
Kết quả nhận được tin nhắn của chị gái gửi đến.
“Lạc Thần, không đến ba ngày nữa là đến cuối tháng rồi, chị đã tra rồi, sáu chục tỷ trong thẻ đen chỉ mới tiêu có một tỷ một trăm triệu đồng, nếu như đến cuối tháng này mà em còn chưa tiêu hết, vậy thì sáu mươi tỷ kia sẽ hết tác dụng và không còn giá trị nữa đó…”
Trần Lạc Thần giật mình, mới phản ứng được là sắp đến cuối tháng rồi, thẻ đen sáu mươi tỷ của mình ngoại trừ mua cái túi xách một tỷ một trăm triệu kia, hình như là mình cũng chưa động đến.
Nếu như không đụng vào, dựa theo lời của bà chị già đã nói, sáu mươi tỷ này sẽ bay mất mà không được sử dụng.
Không được, trước tiên phải tiêu xài sáu mươi tỷ này mới được.
sáu mươi tỷ này lận đó, nếu như mà quá thời hạn rồi thì Trần Lạc Thần có thể đau lòng đến chết đi được.
Mà muốn mua đồ thì Trần Lạc Thần đương nhiên phải suy nghĩ kỹ, chắc chắn phải mua chiếc xe mà anh thích nhất!
Cho nên Trần Lạc Thần thức dậy từ sớm đi đến thành phố xe hơi ở Kim Lăng.
Đi dạo hơn cả nửa ngày.
Không khỏi có chút hụt hẫng, những chiếc xe hơi sang trọng đều có mức giá thấp hơn ba mươi tỷ, chủ yếu là do có rất nhiều cửa hàng xe sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nha-giau/1063012/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.