Minh Anh nhìn tấm ảnh trong tay mà mắt mũi miệng đều mở thành hình tròn:
"Phi Vũ, đây thực sự là cậu à?"
Trong ảnh là hai cậu bé trắng trẻo khả ái, gương mặt mặc dù mang theo vẻ ngây ngô của trẻ con nhưng vẫn có thể nhận ra kia là Phi Vũ và Lạc An. Tiểu Phi Vũ cùng Tiểu Lạc An đi trên con đường trải đầy nắng. Tiểu Phi Vũ còn nhỏ thế nhưng lại mang phong thái của người anh cẩn thận từng chút từng chút chăm sóc em trai. Lúc đó cũng không rõ hai người đang nói chuyện gì, nụ cười trên môi dường như toả sáng trong màu nắng. Mặt sau của bức ảnh có dòng chữ xiêu vẹo: Lần đầu tiên Vũ cười với tôi.
Minh Anh đọc dòng chữ mà giật cả mình, nheo mắt trách móc Phi Vũ:
"Thật không thể tin được. Lớn đùng thế này cậu mới chịu cười với người ta một cái."
Phi Vũ đoạt lại tấm ảnh từ tay Minh Anh, trừng mắt tỏ rõ ý, ai cho cậu xem. Minh Anh bĩu môi liếc mắt khinh thường, xoay người ôm máy tính. Phi Vũ lúc này mới yên tâm lấy ra từng tấm ảnh trong chiếc hộp nhỏ mà Lạc An tặng cho anh, cẩn thận mà vuốt ve gương mặt hai cậu bé trong ảnh, bất giác cười.
Trong một tấm ảnh, Tiểu Phi Vũ và Tiểu Lạc An đang chơi ở công viên. Tiểu Phi Vũ bị ngã, đầu gối chảy rất nhiều máu, đá dăm cắm vào da thịt, cát cùng máu trộn lẫn bám vào miệng vết thương, nhìn qua trông rất thê thảm. Tiểu Lạc An đau lòng nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nguoi-don-gian-nhat-khi-yeu/2672077/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.