Lạc An bất đắc dĩ nhìn Phi Vũ, gõ nhẹ lên bàn tay đang nắm chặt quai ba lô của anh, mỉm cười:
"Để tớ cầm cho."
Phi Vũ kiên quyết lắc đầu, "Cậu sang bên đấy rồi thì tớ sẽ không thể chăm sóc cậu được nữa. Vậy nên cái ba lô này tớ nhất định phải cầm cho cậu."
Lạc An dở khóc dở cười, thật chẳng biết từ trước tới giờ là ai chăm sóc ai nữa.
Tô Bình bày ra vẻ mặt thông cảm vỗ vỗ vai Lạc An, "Lạc An à, bên cạnh có một người ấu trĩ như vậy quả thật cậu cũng không dễ dàng gì."
Tiêu Hàn hướng Phi Vũ nhe răng cười, nói, "Phi Vũ này, Bình muốn cậu học tập Thái Dương kìa."
Lời vừa dứt Tiêu Hàn ngay lập tức nhận được một cú đánh vào gáy:
"Mày ngày càng thích ăn nói lung tung."
Tiêu Hàn uất ức xoa xoa gáy, trong lòng không nhịn được nguyền rủa Tô Bình sau này sẽ bị Thái Dương chơi trò BDSM.
Trong khi các thanh niên bên này đang nói cười làm loạn thì bên kia Trương Khang đã hoàn tất xong các thủ tục cho Lạc An. Ông đi đến đưa vé máy bay và hộ chiếu cho cậu, nói:
"Ở đấy con nhất định phải sống thật tốt, mình có được cơ hội thì phải biết thể hiện hết khả năng của bản thân, biết chưa?"
Ngô Lệ vẫn đứng bên cạnh Lạc An đột nhiên nhíu mày tức giận nói, "Cái gì mà thể với chẳng hiện? An à, con sang đấy đừng có làm gì vượt quá sức mình. Làm được thì làm, không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-nguoi-don-gian-nhat-khi-yeu/2672054/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.