Tôi cầm theo cuốn nhật kí chạy thật nhanh xuống đường. Đã hơn mười giờ khuya mà dòng người hãy còn tấp nập, một ngày cuối tuần bình thường nhưng lại vô cùng bất thường với tôi. Tôi chỉ mới đọc được trang đầu tiên của quyển nhật kí thì đã vội chạy ra đây ngay...
...Nếu thật sự em có mệnh hệ gì thì em sẽ nhờ một người bạn dẫn bé Thy đến gặp anh. Cô ấy tên là Thùy Quyên, một người bạn mà em rất tin tưởng...
Nếu đúng như những gì Nhi viết thì đứa bé ấy đích thị là đứa con gái của tôi và em. Tất cả chỉ tại Thùy Quyên, rõ ràng là cô ta đã bày trò. Tôi hận mình vì cái tính cố chấp, đã biết rõ là Thùy Quyên có mối liên hệ thân thiết với Nhi nhưng lại vờ như không biết. Chỉ vì tôi không biết đứa bé ấy là con gái của mình, đứa con máu mủ của tôi.
Tôi chạy đến căn hộ mà Hạnh thuê nhanh hết sức có thể. Ánh đèn hãy còn sáng nhưng tôi bấm chuông một hồi lâu mà chẳng có ai bước ra. Càng chờ lâu tôi càng sốt ruột mà nhấn chuông nhiều hơn.
Bà hàng xóm kế bên nghe thấy vội chạy ra, nhìn tôi rồi bảo:
- Lúc nãy mấy người trong nhà vừa đi ra ngoài, giờ không có ai trong đó đâu!
- Vậy bác biết họ đi đâu không?
Bà chỉ về phía công viên mà tôi đã ngồi với Hân lần trước.
- Tôi thấy họ đi về hướng đó đó. Họ đi bộ thôi. Để đèn sáng thế này thì chắc một lát nữa là về. Chú cứ ở đây chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-muon-lam-vo-ba/27722/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.