Khổng Trân và CườngTử dẫn Tôn Phi vừa nói vừa cười đi về, lúc vào cửa, Trần Nham đang từtrong phòng đi ra, cầm một mảnh vải lau bàn tay ướt sũng, giống như vừagiặt đồ xong.
Nhìn thấy bọn họ, cô mỉm cười đầy thân thiện.
Khuôn mặt vui vẻ của Khổng Trân cứng đờ, ánh mắt hỏi dò nhìn về phía Cường Tử.
Buổi trưa Tôn Bằng có việc, Cường Tử tan làm sớm đã chủ động sang đây dẫnTôn Phi đi tìm Khổng Trân, định buổi tối cùng nhau ăn cơm. Khổng Trânkhông biết Trần Nham cũng tới đây.
Cường Tử thì lại có phần ngạc nhiên mừng rỡ, “Trần Nham, cô cũng tới ư.”
Lại nhìn một cái, trên bàn đã có ba món xào nóng hôi hổi.
Tôn Phi giành ngồi xuống trước đụng tay vào.
“Còn một món mặn một canh nữa là ăn cơm được rồi, mọi người ngồi xuống đi.” Giọng Tôn Bằng từ trong bếp truyền ra.
Trần Nham đưa một đôi đũa cho Tôn Phi, hỏi anh ta đi đâu chơi. Tôn Phi gắpmột miếng thịt rồi đưa vào miệng, “Đón Trân Trân tan làm.”
KhổngTrân nhìn cô, có vẻ hơi uể oải ném túi xách lên trên bàn, la về phía nhà bếp, “Hôm nay không phải anh đưa ông chủ xuống quê sao? Sao về sớm thế, nấu cơm xong hết cả rồi vậy.”
Tôn Bằng bưng dĩa cá ra, sắc mặt trông vui vẻ hơn thường ngày, “Năm giờ về. Còn thiếu một món canh thôi.”
“Canh để em làm cho.” Cường Tử vừa nói vừa xắn tay áo, đi vào bếp.
Tôn Bằng để cá lên trên bàn, hỏi nhỏ Trần Nham một câu, “Có đói bụng không?”
Trần Nham lắc đầu.
Khổng Trân nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/26371/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.