Buổi sáng, hội quán Sanda không có khách, nhân viên đều đang bận rộn sắp xếp thu dọn.
Cô gái trẻ ở quầy lễ tân nhìn thấy Tôn Bằng thì hơi ngạc nhiên mừng rỡ, hỏi sao lâu như vậy mà anh không đến chơi.
Tôn Bằng dựa vào quầy hỏi han cô ấy đôi câu, hỏi, “Nghe nói Trân Trân nghỉ rồi?”
Cô ấy vừa nghe, thì ra là đến vì Trân Trân, sự nhiệt tình trong lòng hơilắng xuống, “À, nghỉ một khoảng thời gian rồi… Không lâu trước đây người bạn kia của anh cũng có đến hỏi.”
“Cường Tử ư?”
“Ừm, hình như là vậy.”
“Bây giờ các cô có liên lạc với Trân Trân không?”
“Không có.”
“Ai có không?”
“Em đoán không ai có đâu, cô ấy nghỉ đột ngột lắm, còn tiền lương nửa tháng chưa lãnh nhưng cô ấy cũng chẳng quan tâm.”
Trong lời nói thoáng có chút chua ngoa, Tôn Bằng không nói tiếp.
Cô gái liếc anh một cái, “Đừng lo cho cô ấy, cô ấy câu được chồng rồi nên mới ra đi đó.”
Tôn Bằng gật đầu, “Cô làm việc đi, tôi vào thăm nhóm anh Khuê một chút.”
Khi anh Khuê đi ra khỏi toilet thì đụng ngay Tôn Bằng đang đi vào. Anh tamặc áo may ô đen quần dài đen, khăn lau mồ hôi vắt trên cổ, vừa đi vừalau mồ hôi.
“Anh Khuê.”
Anh ta thoáng sửng sốt, khóe môi có ý cười, “Sao hôm nay sang đây vậy? Mới sáng sớm.”
“Không có chuyện gì, tới xem một chút thôi.”
“Cô gái lần trước đâu? Sao không đến chung?”
Tôn Bằng mỉm cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua/2228919/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.