Hương lê thơm mát quyện với gió biển mặn mòi bao lấy người Vi. Một hơi ấm nhẹ nhàng, mang theo mùi hương tinh tế khiến cô say mê. Vi kéo nhẹ vạt áo, khẽ nói.
“ Cảm ơn anh.” Hai người im lặng ngồi bên nhau, chẳng ai nói câu nào. Xung quanh chỉ còn tiếng rì rào của sóng biển, lấn át tiếng ồn ào bên kia. Họ sẽ mãi ngồi đó cho đến khi staff của Mặc Kỳ gọi. Trên mặt anh xuất hiện một tia không dễ chịu. Lúc này gió cũng thổi nhẹ hơn, Vi cởi chiếc áo khoác của Mặc Kỳ, khoác lại cho anh.
“ Anh nên đi đi, không nên trì hoãn, ảnh hưởng tới cả đoàn đấy. Em cũng nên đi làm việc đây.” Vi đứng dậy, vươn vai một cái, vặn vẹo thân mình để thư giãn xương cốt. Mặc Kỳ cũng đứng lên, sửa sang trang phục.
“ Gặp lại anh sau nhé.” Vi rời đi, vụt chạy đến chỗ Hoài. Mặc Kỳ vuốt vuốt cát trên mái tóc, nhìn theo bóng dáng của cô. Có lẽ anh thích em thật rồi.
_______________
Trời đã rất khuya. Lúc này là 12 giờ đêm.
“ Mọi người vất vả rồi.” Đạo diễn vừa hô ‘Cắt’, toàn thể nghệ sĩ cùng staff vỗ tay, cùng cúi đầu cảm ơn nhau. Buổi quay CF rất thuận lợi. Thu xếp đồ đạc xong cũng đã 1 giờ sáng.
Cả đoàn quyết định đi ăn khuya. Nhưng lại có rất nhiều ý kiến khác nhau về việc nên đi ăn ở đâu và ăn cái gì. Hầu hết các quán ăn lớn đã đóng cửa, chỉ còn những quán bên vỉa hè và cửa hàng tiện lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-rao/3134265/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.