“ Chủ tịch Domius , xin hãy đợi ở đây. “ Người lễ tân lịch sự cúi người.
“ Em đến trễ 30 giây so với thời gian đã hẹn đấy . Người kĩ tính như em mà đến trễ thì thật kì lạ”. Một giọng hơi khàn cách đó không xa. Thiên Tú cau mày . Cái giọng đó đáng ghét của tên Mặc Diêu đó.
“ Hừ, không tranh cãi với anh. Lần trước đua xe anh thua rồi, không chịu khao người ta cái gì à ? “. Mặc Diêu cười, đôi mắt đan phương híp lại , mặc kệ vẻ mặt đó đối lập với tâm trạng của người con gái đứng trước mặt anh .
“ Ồ, cô bé phớt lờ vẻ đẹp của tôi cũng đến kìa. Cậu trễ vì có cô bé đi cùng à ? “ Ánh mắt anh di chuyển đến Vi đang nhìn mình. Anh không ngờ hôm nay Thiên Tú lại dẫn một thiếu nữ xinh đẹp như thế này đến để dự tiệc.
“ Cứ cho là vậy đi. Trễ có 30 giây thôi mà. Giới thiệu với anh , đây là Trịnh Diệp Vi, sinh viên năm nhất khoa ngôn ngữ và văn hóa Trung Quốc trường Đại học Bắc Kinh. Đây là Mặc Diêu, tên thanh mai trúc mã đáng-ghét của chị.” Vừa nói , Thiên Tú vừa lừ mắt , liếc cái bản mặt tươi như hoa của người bên cạnh. Bên trong phát ra tiếng ồn ào, sắp đến hai người họ rồi , Thiên Tú liền ra hiệu cho Vi đi theo nhân viên đến khu vực phỏng vấn hậu trường.
“Đi thôi. “ Mặc Diêu đưa tay cho Thiên Tú khoác một cách lịch thiệp vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-rao/3134252/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.