Ở sân bay , Vũ bám lấy lan can , vươn người ra nhìn chiếc máy bay đang dần mất hút sau những đám mây xanh . Nó đã 7 tuổi rồi , đủ lớn để nhìn thấy sự lạnh nhạt giữa các anh chị với bố mẹ mình . Nó không biết rằng quá khứ đã xảy ra chuyện gì khiến hai anh chị thù hận mẹ nó đến thế. Từ trước đến giờ , nó chưa từng nghe qua mình có anh chị em gì đó, chỉ có ba và mẹ.
- Vũ , đi thôi con , sắp đến giờ bay rồi.
- Dạ , con đến ngay đây.
Nó chạy đến bên mẹ. Nó sẽ gặp lại chị Vi sớm thôi .
.........
Sân bay quốc tế T
" Chuyến bay GHD361 Hà Nội - Bắc Kinh đã hạ cánh, mời các hành khách kiểm tra lại hành lí cá nhân “
Tiếng cô phát thanh viên vang lên trong khoang hành khách. Vi đứng dậy , vươn cái vai mỏi nhừ của mình , quay sang gọi Thiên Tú
“ Chị Tú , dậy đi “
Thiên Tú đang nửa tỉnh nửa mơ bị Vi lay dậy. Bà chị này lại thức đêm làm việc nữa rồi. Bay có 2 tiếng thôi mà cũng ngủ gật gà gật gù. Xuống khỏi máy bay , Thiên Tú đeo chiếc kính râm to ban , che gần hết khuân mặt chị , kéo Vi đến trước mặt một người đàn ông trung niên. Người đó cúi đầu .
“Kính chào cô chủ.”
- Không cần đa lễ. Bây giờ tôi và Vi đi trước, hành lí nhờ mọi người chuyển giúp tôi tới số nhà YY
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-rao/3134245/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.