"An An !!"
"Yên lặng !!! Nếu muốn chứng kiến vợ mình chết ngay trước mắt thì để tôi giúp cho, đừng có mà manh động"
Gia Ngôn thực sự tức giận mà nghiễn răng chặt. Anh bây giờ không biết phải xử lí làm sao nữa, bọn họ đang giữ con tin. Anh hoàn toàn có thể hạ gục được hai con người này bằng võ của mình nhưng chỉ cần manh động là tính mạng Minh An sẽ không còn. Thật rối trí
"Gia Ngôn, tôi có một ý.." - Gia Ân thầm thì bên tai
Đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân của nhiều người đang tiến đến căn nhà này. Theo bản năng Thanh Nhã và Chu Hàn Tuyết trở nên cảnh giác hơn bao giờ hết, Gia Ân thấy vậy liền nói
"Có lẽ là đám người của tụi này, bọn họ có thể sẽ xông vào đây nhanh thôi, hay như này đi, tôi sẽ ra ngoài ra kia và đuổi khéo đám đó nhưng đổi lại phải thả An An ra, để cậu ấy bị trói như chúng tôi cũng được, coi như là có qua có lại"
"Đừng coi bọn tao là lũ ngu dốt bị dắt mũi như vậy chứ, mày nghĩ sao mà tao có thể buông thả cho mày đi gặp đồng bọn dễ dàng vậy"
"Nếu vậy tôi sẽ để Thanh Nhã đứng chĩa súng vào tôi lúc đứng ở ngoài cửa, ở phía bên phải hành lang chẳng phải có một góc khuất hay sao, khi cô ta ở đấy thì sẽ không bị người ngoài phát hiện cũng đồng thời cho cô ta chứng kiến cuộc hội thoại luôn, sao nào, bà đã yên tâm hơn chưa ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-mang-noi-nho/3574193/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.