"Thật ra thì chiếc túi mà Tiểu Khiết đã tự làm và tặng cho tôi thì đến bây giờ tôi vẫn còn giữ nó" - Vừa nói Cảnh
Du vừa lấy trong túi áo vest chính là chiếc túi vải màu đỏ
Nhìn thấy chiếc túi thì Mộng Khiết há hốc miệng vì không ngờ rằng anh vẫn còn giữ nó. Bên trong là những vỏ kẹo được rửa sạch và để vào đó, đặc biệt hơn đó chính là tờ giấy tỏ tình của Mộng Khiết năm đó được Cảnh Du để vào trong bọc trong suốt nhỏ phẳng phiu
"Cả tờ giấy đó anh vẫn còn giữ luôn sao ?!"
"Đúng rồi, anh sẽ thấy rất tiếc nếu bỏ nó nên đã giữ lại"
"Kể cả vỏ kẹo luôn đó à ?" - Mộng Khiết lấy đại một vỏ kẹo ra
"À ừ, cả vỏ kẹo cũng vậy" - Cảnh Du cười cười
Đối với anh nó như bùa hộ mệnh vậy hoặc giống như báu vật quý giá mà lục tung cả thế giới cũng chẳng kiếm được cái thứ hai
Mộng Khiết như cảm động sắp khóc vậy. Cô nhanh tay kéo cà vạt của Cảnh Du mà trao trọn nụ hôn lên má của anh như một lời cảm ơn
"Em.thật là.." - Cảnh Du ngại đỏ cả mặt
"Ờ e hèm, đúng là thể hiện tình cảm thì không ai cấm cả nhưng mà hãy nhìn xung quanh trước đã, thật ngại quá nhưng mà đang có một người thừa thãi ngồi đối diện nhìn hai đứa đây, xin lỗi vì đã cắt ngang cảm xúc"
Mộng Khiết và Cảnh Du cũng ngờ nghệch mà cũng quên mất rằng Minh An vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-mua-mang-noi-nho/3574168/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.